Thông tin truyện
Chồng tôi thật quyến rũ
Đánh giá: 8.8/10 từ 5 lượt.
Truyện Chồng tôi thật quyến rũ nói về việc Trần Khả Như chưa từng nghĩ tới tình tiết em gái và anh rể dan díu với nhau như trong phim kịch thế mà lại thực sự diễn ra trước mắt cô.
Đứng nghe toàn cuộc đối thoại của đôi nam nữ bên trong phòng kia khiến cô ghê tởm và phẫn nộ!
Làm chuyện đó trên xe, quá trớn tới mức đến bệnh viện khám rồi còn nói là muốn cô làm bác sĩ chủ trị.
Cô em gái cùng cha khác mẹ của cô cũng giỏi thật đấy!
Cô tự cảm thấy thật không đáng khi mình lại thích một người đàn ông không ra gì như vậy!
Chỉ là, người kia không phải thích ăn chơi đàng điếm, scandal tình ái bay đầy trời, phong lưu thành tính hay sao?
Giờ lại lộ ra ánh mắt hứng thú với cô là cái quỷ gì???
*****
“Nơi ấy của em đau quá… hu hu… Anh rể, em sợ quá…”
“Đừng suy nghĩ miên man, vừa mới khám xong, chỉ là vấn đề nhỏ thôi.”
“Anh rể, chắc chắn là vì vừa rồi ở trong xe anh làm mạnh quá… Anh xoa cho em đi…”
“Đồ bám người, chẳng phải em quấn lấy anh đòi hay sao? Được rồi, lát nữa kêu bác sĩ phẫu thuật cho em… Ngoan, anh còn bận việc, chờ em phẫu thuật xong anh sẽ kêu tài xế đưa em về.”
Trần Khả Như mặc áo blouse trắng đứng ở cửa phòng bệnh, thoạt nhìn bình tĩnh nhìn một nam một nữ trong phòng, nhưng thực tế nắm tay run rẩy đã tiết lộ sự phẫn nộ trong lòng cô.
“Bác sĩ Như, chính là hai người này kêu chị làm phẫu thuật.” Thực tập sinh Vũ Tuyết Trang tức giận lải nhải: “Anh rể với em vợ chơi trong xe vào bệnh viện! Đây là cái quái gì vậy! Uổng công lúc nãy em còn khen người đàn ông này đẹp trai, đúng là loại người ghê tởm! Vợ của người đàn ông này thật đáng thương, chắc còn chưa biết chồng mình đã làm chuyện như vậy đâu! ”
Nghe vậy, Trần Khả Như nhếch môi cười tự giễu, khóe mắt đỏ hoe. Đúng thế, cô không biết…
Người đàn ông trong phòng phẫu thuật tên là Lê Hoàng Việt, tổng giám đốc trẻ tuổi của tập đoàn Á Châu, cũng là… chồng cô.
Hai năm trước, cô biết rõ Lê Hoàng Việt cưới cô để trả thù, nhưng cô vẫn gả cho anh ta. Bởi vì cô thích anh ta. Nhưng sau kết hôn hai năm, số lần hai người gặp nhau có thể đếm trên đầu ngón tay. Lê Hoàng Việt ở bên ngoài phong lưu, scandal liên tục, đã sớm quên mình còn có một người vợ. Mà cô cũng dần dần tuyệt vọng…
Chẳng qua không ngờ anh ta lại thông đồng với Trần Khả Hân…
“Chúng ta vào thôi.” Trần Khả Như lấy lại tinh thần, hít sâu một hơi, ra hiệu cho Vũ Tuyết Trang mở cửa.
Vũ Tuyết Trang mở cửa vào phòng, nghiêm mặt giới thiệu: “Hai vị, bác sĩ chủ trị đã đến rồi.”
Trần Khả Như lạnh mặt, ra vẻ bình tĩnh bước vào. Nhưng hai người trong phòng đồng thời nhìn qua, cô nhất thời căng thẳng, lưng cứng đờ. Cô cố gắng tự nhủ mình là bác sĩ, họ là bệnh nhân, giải quyết việc chung, chỉ thế thôi.
Từ khi Trần Khả Như bước vào, Lê Hoàng Việt đã chú ý tới cô. Dung nhan lạnh lùng, vóc dáng cao gầy thướt tha, khiến đôi mắt anh sáng lên.
Có điều… Lê Hoàng Việt híp mắt. Người phụ nữ này cho anh cảm giác rất quen thuộc, hình như đã từng gặp ở đâu rồi thì phải.
Trần Khả Như thật sự đánh giá cao sự tự chủ của bản thân. Cuối cùng cô không nhịn được ngẩng đầu, nhìn lướt qua Lê Hoàng Việt. Tầm mắt đâm vào đôi mắt đen tối của người đàn ông, cô hơi giật mình, vội vàng dời mắt, sợ thấy vẻ chán ghét trong mắt anh.
Lê Hoàng Việt khẽ nhướng mày, trong mắt lướt qua ẩn ý. Hầu hết phụ nữ thấy anh đều sẽ không thể dời mắt, còn cô lại bình tĩnh tránh thoát.
Thú vị đấy.
“Chị? Bác sĩ chủ trị của em là chị à?”
Một giọng nói kinh ngạc vang lên, tràn đầy kinh ngạc và vô tội.
Đó là Trần Khả Hân, em gái cùng cha khác mẹ của cô. Lúc này cô ta tựa lưng lên giường, gương mặt đỏ ửng chọc người trìu mến.
Đôi mắt tối đen của Trần Khả Như nhìn gương mặt kinh ngạc của Trần Khả Hân, cười khẽ: “Cô không biết ư? Chẳng phải cô gọi tên tôi tới làm phẫu thuật cho cô sao?
Đứng nghe toàn cuộc đối thoại của đôi nam nữ bên trong phòng kia khiến cô ghê tởm và phẫn nộ!
Làm chuyện đó trên xe, quá trớn tới mức đến bệnh viện khám rồi còn nói là muốn cô làm bác sĩ chủ trị.
Cô em gái cùng cha khác mẹ của cô cũng giỏi thật đấy!
Cô tự cảm thấy thật không đáng khi mình lại thích một người đàn ông không ra gì như vậy!
Chỉ là, người kia không phải thích ăn chơi đàng điếm, scandal tình ái bay đầy trời, phong lưu thành tính hay sao?
Giờ lại lộ ra ánh mắt hứng thú với cô là cái quỷ gì???
*****
“Nơi ấy của em đau quá… hu hu… Anh rể, em sợ quá…”
“Đừng suy nghĩ miên man, vừa mới khám xong, chỉ là vấn đề nhỏ thôi.”
“Anh rể, chắc chắn là vì vừa rồi ở trong xe anh làm mạnh quá… Anh xoa cho em đi…”
“Đồ bám người, chẳng phải em quấn lấy anh đòi hay sao? Được rồi, lát nữa kêu bác sĩ phẫu thuật cho em… Ngoan, anh còn bận việc, chờ em phẫu thuật xong anh sẽ kêu tài xế đưa em về.”
Trần Khả Như mặc áo blouse trắng đứng ở cửa phòng bệnh, thoạt nhìn bình tĩnh nhìn một nam một nữ trong phòng, nhưng thực tế nắm tay run rẩy đã tiết lộ sự phẫn nộ trong lòng cô.
“Bác sĩ Như, chính là hai người này kêu chị làm phẫu thuật.” Thực tập sinh Vũ Tuyết Trang tức giận lải nhải: “Anh rể với em vợ chơi trong xe vào bệnh viện! Đây là cái quái gì vậy! Uổng công lúc nãy em còn khen người đàn ông này đẹp trai, đúng là loại người ghê tởm! Vợ của người đàn ông này thật đáng thương, chắc còn chưa biết chồng mình đã làm chuyện như vậy đâu! ”
Nghe vậy, Trần Khả Như nhếch môi cười tự giễu, khóe mắt đỏ hoe. Đúng thế, cô không biết…
Người đàn ông trong phòng phẫu thuật tên là Lê Hoàng Việt, tổng giám đốc trẻ tuổi của tập đoàn Á Châu, cũng là… chồng cô.
Hai năm trước, cô biết rõ Lê Hoàng Việt cưới cô để trả thù, nhưng cô vẫn gả cho anh ta. Bởi vì cô thích anh ta. Nhưng sau kết hôn hai năm, số lần hai người gặp nhau có thể đếm trên đầu ngón tay. Lê Hoàng Việt ở bên ngoài phong lưu, scandal liên tục, đã sớm quên mình còn có một người vợ. Mà cô cũng dần dần tuyệt vọng…
Chẳng qua không ngờ anh ta lại thông đồng với Trần Khả Hân…
“Chúng ta vào thôi.” Trần Khả Như lấy lại tinh thần, hít sâu một hơi, ra hiệu cho Vũ Tuyết Trang mở cửa.
Vũ Tuyết Trang mở cửa vào phòng, nghiêm mặt giới thiệu: “Hai vị, bác sĩ chủ trị đã đến rồi.”
Trần Khả Như lạnh mặt, ra vẻ bình tĩnh bước vào. Nhưng hai người trong phòng đồng thời nhìn qua, cô nhất thời căng thẳng, lưng cứng đờ. Cô cố gắng tự nhủ mình là bác sĩ, họ là bệnh nhân, giải quyết việc chung, chỉ thế thôi.
Từ khi Trần Khả Như bước vào, Lê Hoàng Việt đã chú ý tới cô. Dung nhan lạnh lùng, vóc dáng cao gầy thướt tha, khiến đôi mắt anh sáng lên.
Có điều… Lê Hoàng Việt híp mắt. Người phụ nữ này cho anh cảm giác rất quen thuộc, hình như đã từng gặp ở đâu rồi thì phải.
Trần Khả Như thật sự đánh giá cao sự tự chủ của bản thân. Cuối cùng cô không nhịn được ngẩng đầu, nhìn lướt qua Lê Hoàng Việt. Tầm mắt đâm vào đôi mắt đen tối của người đàn ông, cô hơi giật mình, vội vàng dời mắt, sợ thấy vẻ chán ghét trong mắt anh.
Lê Hoàng Việt khẽ nhướng mày, trong mắt lướt qua ẩn ý. Hầu hết phụ nữ thấy anh đều sẽ không thể dời mắt, còn cô lại bình tĩnh tránh thoát.
Thú vị đấy.
“Chị? Bác sĩ chủ trị của em là chị à?”
Một giọng nói kinh ngạc vang lên, tràn đầy kinh ngạc và vô tội.
Đó là Trần Khả Hân, em gái cùng cha khác mẹ của cô. Lúc này cô ta tựa lưng lên giường, gương mặt đỏ ửng chọc người trìu mến.
Đôi mắt tối đen của Trần Khả Như nhìn gương mặt kinh ngạc của Trần Khả Hân, cười khẽ: “Cô không biết ư? Chẳng phải cô gọi tên tôi tới làm phẫu thuật cho cô sao?
Danh sách chương
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216: Trần Khả Như Đừng Đi
- Chương 217: Tống Quốc Minh Tôi Đã Gặp Lại Anh Ấy
- Chương 218: Tô Linh Vân Chính Là Trần Khả Như
- Chương 219: Trần Khả Như Em Muốn Tiếp Tục Giả Vờ Sao
- Chương 220: Gặp Lại Nhau Trong Niềm Đau
- Chương 221: Cô ấy đợi anh ở Đà Nẵng
- Chương 222: Anh bảo bọn họ đừng đi theo làm bóng đèn.
- Chương 223: Trần Khả Như, em đau lòng đấy à?
- Chương 224: Tôi sẽ cho em thời gian
- Chương 225: Phòng khám thiếu Phó chủ nhiệm à, để em
- Chương 226: Vết thương của anh chưa khỏi hẳn, em muốn kiểm tra không?
- Chương 227: Sợ là Tống Quốc Minh sắp tỉnh rồi
- Chương 228: Lương Huy
- Chương 229: Sự thật về chuyện của nửa năm trước
- Chương 230: Cứ mười phút lại giết một đứa trẻ
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236: Trần Khả Như, chúng ta tái hôn đi
- Chương 237: Lòng lang dạ thú
- Chương 238: Hứa với anh một điều kiện
- Chương 239: Tổng giám đốc Việt tái hôn không thành?
- Chương 240: Chị mắc phải chứng sợ hãi mọi thứ trước khi kết hôn rồi
- Chương 241: Công tác chuẩn bị
- Chương 242: Bác sĩ, tôi đau chỗ này
- Chương 243: Tính toán của Lê Hoàng Việt
- Chương 244: Minh Lâm rời đi
- Chương 245: Anh sẽ luôn ở bên em
- Chương 246: Mì... Ăn rất ngon
- Chương 247: Đối đầu
- Chương 248: Sự bất ngờ thứ ba tuần sau
- Chương 249: Xúc động, lý trí
- Chương 250: Dạy dỗ Minh Lâm