Chủ nhà tôi là ảnh đế

Chương 28


Ba phút trước khi tiểu Lưu mở cửa phòng nghỉ, Jennifer nhận được điện thoại của Lận Thiên.

Nhìn đến trên màn hình hai chữ "A Thiên", Jennifer quả thực muốn cười ra tiếng.

Người mình thích chủ động gọi điện thoại lại đây, tâm tình nhảy nhót thật là khó lòng giải thích, chỉ có chính cô ta hiểu rõ, một khắc đó, trong lòng có đầu nai con đâm trái tim cô vang lên "Thình thịch".

Jennifer hít sâu một hơi, sau đó tiếp nghe điện thoại, "A lô, A Thiên!"

Tong giọng nói của cô ta có che dấu không được vui sướng, khóe môi nhếch lên, mặt mày mang ý cười.

Nhưng điện thoại đối diện Lận Thiên không biết nói gì đó, nụ cười trên mặt Jennifer cứng đờ, sau đó trong mắt chậm rãi nổi lên một tia không thể tin tưởng.

Lận Thiên nghe được Jennifer ngọt nị nị thanh âm thẳng nhíu mày, "Tôi không phải đã nói rồi cô không được kêu tôi như vậy, chẳng lẽ lời tôi nói cô đều xem như gió thoảng bên tai?"

Jennifer có điểm mất mát, vẫn là rầu rĩ lên tiếng, "Lận tổng."

Lận Thiên có chút không kiên nhẫn, "Jennifer, tôi cho cô cơ hội lên tiết mục, cô phải hiểu được quý trọng, hiện tại nơi này tôi có chút phiền phức, cô gánh một chút trách nhiệm."

"A?" Jennifer có chút ngốc.

"Tô Dung đã đến đài truyền hình, hơn nữa đoán được là người của giải trí nVũ Hồng làm ngáng chân, bất quá người cô ấy suy đoán hẳn là cô, bọn họ hiện tại hướng cô đi, cô trước phủ nhận, sau đó chống đỡ trong chốc lát, cô liền thừa nhận là cô tiêu tiền mua được người của đài truyền hình, truyền đạt sai tin tức cho tài xế, mới có thể chậm trễ cô ấy."

"Nói tóm lại, không thể để việc tôi làm, tiết lộ đi ra ngoài."

"Jennifer, tôi là bởi vì cảm thấy cô là người thông minh, cho nên mới hợp tác với cô, chỉnh Tô Dung như vậy, nhưng là tôi cảnh cáo cô, tôi có thể chỉnh Tô Dung, cô tuyệt đối không được, nếu không nói, cô đừng trách tôi không cho cô lưu tình!"

Lận Thiên nói thực mau, nói xong, cũng không có cấp Jennifer nói chuyện cơ hội, liền cắt đứt điện thoại.

Jennifer nghe bên tai truyền đến tiếng"Tít tít", tức khắc cảm thấy một cổ lửa giận sôi trào trong lòng.

Tô Dung Tô Dung, cái gì cũng là Tô Dung!

Jennifer tùy tay bắt lấy cái ly bên cạnh, phát tiết ném đi ra ngoài.

Lại không nghĩ đến, suýt nữa quăng trúng người.

Jennifer nhíu mày, nghĩ thầm cũng không biết vừa mới buột miệng thốt ra câu nói kia, có bị người nghe thấy hay không.

Cô ta nhìn tiểu Lưu đã phát hỏa, "Cậu sao lại thế này? Tiến vào không biết gõ cửa sao? Nơi này là phòng nghỉ khách mời, cậu không biết tôi đang làm cái gì cậu liền mở cửa tiến vào?"

Tiểu Lưu cái gì cũng chưa nói, chỉ là mở cửa, để mọi người phía sau tiến vào.

Jennifer thấy một chuỗi người đằng sau, đột nhiên ngặm miệng lại tự biết mình nói sai.

"Tiểu Lưu, cậu tránh ra." Hình Bân một phen đẩy tiểu Lưu ra, " đằng đằng đằng " vài bước liền vào.

"Ngô tiểu thư, cô đang trách cứ người khác, không kiểm điểm chính mình một chút sao? Nơi này là Đài truyền hình thành phố H, cô ngồi chính là ghế của phòng nghỉ khách mời của tổ tiết mục《 Cuối tuần vui vẻ 》, cô đập ly của đài truyền hình chúng tôi còn chưa có bắt cô đền, ngươi nhưng lại trách cứ trợ lý của tôi trước?"

Tô Dung đứng ở phía sau Thẩm Ngự Dương, cả kinh bưng kín miệng chính mình.

Thẩm Ngự Dương quay đầu lại cười nhẹ, "Không nghĩ tới Hình đạo là người bênh vực người mình như vậy."

"Đúng rồi đúng rồi!" Tô Dung liên tục gật đầu, "Anh xem Hình Đạo đều giận đến kêu Jennifer là Ngô tiểu thư."

Hình Bân lớn tiếng nói xong, mới nhớ tới mặt sau còn có vài người.

Hình Bân tránh cửa ra, "Ngại quá, che các vị."

Thẩm Ngự Dương lắc đầu, "Không có việc gì."

Trong đầu Jennifer hiện tại chính là một đóng hồ nhão, căn bản không biết đã xảy ra cái gì, chỉ biết Tô Dung mà cô ta ghét nhất đã tới rồi, vẫn là cùng Thẩm Ngự Dương đến.

Hai tay Jennifer hoàn lại, âm dương quái khí nói, "Ai u, này không phải Tô Dung sao? Không nghĩ tới cô cư nhiên cũng ở a."

Tô Dung ồ một tiếng, ánh mắt nhìn cô ta có chút đáng tiếc, "Tôi cho rằng Ngô tiểu thư ngoại trừ tuổi lớn cũng không có gì, lại chưa từng nghĩ, thì ra Ngô tiểu thư đã đi vào dấu hiệu của người già, chậc chậc, thật là đáng tiếc a."

"Ngươi nói hươu nói vượn cái gì!" Jennifer dẫm lên giày cao gót đến gần Tô Dung, "Ngươi nói lại lần nữa!"

Tô Dung câu môi cười nhạt, "Này như thế nào còn không cho người ta nói lời nói thật? Chẳng lẽ dễ quên không phải lão niên si ngốc chứng điềm báo? Kiến nghị Ngô tiểu thư có rảnh vẫn là đi xem bác sĩ đi, rốt cuộc ngươi tuổi tuy đại, lại vẫn là có thể phấn đấu mấy năm."

Jennifer muốn cùng Tô Dung lý luận, nhưng trong đầu, lại nghĩ tới lời Lận Thiên nói.

Jennifer nhấp môi, ngược lại nhìn về phía Hình Bân, "Hình đạo, ông dẫn người xông vào phòng nghỉ lcủa tôi là có ý tứ gì?"

"Phòng nghỉ của cô?" Hình Bân nhìn bảng trên cửa, "Ngô tiểu thư, cô đây là trí nhớ không tốt hay ánh mắt cũng không được phải không? Nơi này là phòng nghỉ khách mời, như thế nào liền thành của cô?"

Hình Bân chỉ chỉ Thẩm Ngự Dương, "Thẩm ảnh đế cũng là khách mời lần này, chẳng lẽ cô còn muốn cho cậu ấy đi ra ngoài?"

Jennifer nhìn nhìn Thẩm Ngự Dương, thần sắc của anh đạm mạc, quanh thân tản ra một cổ hơi thở, anh ta rất không cao hứng!

"Thẩm ảnh đế, tôi là người mẫu của giải trí Vũ Hồng - Jennifer, tôi còn là fan của anh nữa, không nghĩ tới lần này sẽ đứng chung sân khấu với Thẩm ảnh đế, thật là quá vinh hạnh." Jennifer giơ tay đem một bên tóc hất ra sau, cười rất là dịu dàng.

Tô Dung trong lòng "Chậc" một tiếng, Jennifer làm người mẫu gì chứ, cô ta hẳn là đi làm diễn viên mới đúng, tốc độ biến sắc mặt này, so kịch Tứ Xuyên biến sắc mặt còn muốn mau, muốn giả dạng chuyện gì cũng không có? Quả thực nằm mơ!

Thẩm Ngự Dương đối với thanh âm cố tình giả vờ ủy mị của Jennifer quả thực ghê tởm đến không được.

Bước chân Thẩm Ngự Dương lui về phía sau, cau mày, "Ngô tiểu thư, mời cô cách tôi xa một chút."

"Cái gì?" Jennifer sửng sốt, không phải nói Thẩm ảnh đế tuy rằng tính cách tương đối thanh lãnh, nhưng đối với nữ giới rất phong độ sao?

Tô Dung "Xì"cười ra tiếng.

Thẩm Ngự Dương đây là vô hình cho Jennifer một kích a! Lấy địa vị của Thẩm Ngự Dương hiện tại mà nói, nếu quang minh chính đại khó xử Jennifer, nơi này còn có nhiều người nhìn như vậy, tóm lại là sẽ truyền ra nhàn thoại.

Nhưng Jennifer muốn ở trước mặt Thẩm Ngự Dương xoát hảo cảm, Thẩm Ngự Dương cự tuyệt ở phía sau, đã là làm Jennifer có chút không chỗ dung thân.

Quả nhiên, Jennifer giật nhẹ khóe miệng, thực xấu hổ.

Ánh mắt tại gian phòng nghỉ dạo qua một vòng, không ai dùng ánh mắt thiện ý nhìn cô ta, bọn họ nhìn cô ta, giống như là đang xem một vai hề.

Jennifer nhấp môi, rũ mắt nhìn dưới mặt đất.

Vài giây về sau, Jennifer ngước mắt nhìn về phía Hình Bân, "Hình đạo, tôi và 《 Cuối tuần vui vẻ 》 là ký hợp đồng, ông không thể thay tôi."

Hình Bân nhưng thật ra không nghĩ tới cô ta sẽ đột nhiên nhắc tới cái này, chỉ là gật gật đầu, không nói gì.

Jennifer nói nhưng thật ra nhắc nhở ông, mặc kệ cô ta làm việc gì, hai bên là ký hợp đồng, tự nhiên không thể vi phạm.

Hình Bân chỉ tự hỏi ba giây, liền đánh giảng hòa.

"Thẩm ảnh đế, Tô tiểu thư, không bằng... Chúng ta chuẩn bị diễn tập trước đi, chuyện này, tối nay lại nói."

Tô Dung:......

Hình Bân cười cười, đi hai bước che ở trước người Thẩm Ngự Dương, hạ giọng nói, "Thẩm ảnh đế, chúng ta hiện tại không có chứng cứ xác thật, không bằng trước một sự nhịn chín sự lành."

Thẩm Ngự Dương rũ mắt, đối với Hình Bân ngoài cười nhưng trong không cười, "Được a, phiền toái Hình Đạo trước mang chúng tôi đi phòng nghỉ, chắc sẽ không để tôi và Tô Dung đi theo Ngô tiểu thư dùng một gian đi."

Hình Bân ai u một tiếng, tiếp đón tiểu Lưu, "Mau mau mau, tiểu Lưu a, mang Thẩm ảnh đế cùng Tô tiểu thư đi phòng nghỉ bên cạnh nghỉ ngơi."

"Tốt, Hình đạo."

Chị Kiều nhíu mày, còn muốn phát tác.

Nhưng Thẩm Ngự Dương một ánh mắt đi qua, chị Kiều liền tạm thời nuốt xuống khẩu khí này.

Thẩm Ngự Dương nhìn Tô Dung, Tô Dung ngay sau đó đuổi kịp.

Bốn người thêm một trợ lý, ra phòng nghỉ, đi bên cạnh.

Jennifer nhẹ nhàng thở ra, "Hình đạo, thỉnh các ông đi ra ngoài đi."

Hình Bân không cùng cô ta so đo, mang theo tiểu Lưu Thuận để phó đạo diễn đuổi kịp, chỉ để lại một mình Jennifer.

Phòng cách vách.

"Thẩm ảnh đế, chẳng lẽ chúng ta liền tính như vậy sao?" Chị Kiều vào phòng, không đợi ngồi xuống liền chất vấn Thẩm Ngự Dương.

Thẩm Ngự Dương lôi kéo Tô Dung ngồi xuống, nhàn nhạt nói, "Ai nói em sẽ như vậy tính?"

"Vậy cậu..."

Thẩm Ngự Dương cười nhẹ một tiếng, "Hà tất làm khó Hình đạo, ông ấy là đạo diễn của《 Cuối tuần vui vẻ 》, tự nhiên là phải vì tiết mục suy nghĩ, lại nói chúng ta cũng xác thật không có chứng cứ chứng minh không phải là Jennifer làm."

Chị Kiều nghe xong, thực ủ rũ ngồi ở trên sô pha, "Vậy làm sao bây giờ?"

Tô Dung hơi trầm tư, "Các anh nói, vừa rồi Jennifer nói câu kia " Lận Thiên, anh là cái đồ vương bát đản " là có ý tứ gì?"

Thẩm Ngự Dương nhướng mày, "Em là cảm thấy?"

"Ừm." Tô Dung gật đầu, "Jennifer rất thích Lận Thiên, có thể làm cô ta mở miệng mắng Lận Thiên là vương bát đản, này cũng không phải là chuyện dễ dàng gì."

"Như vậy a." Thẩm Ngự Dương vuốt cằm, nở nụ cười.

***

Buổi chiều 6 giờ, phòng thu《 Cuối tuần vui vẻ 》.

Khách mời tham gia tiết mục đều đến đông đủ, ngoại trừ Jennifer.

Người chủ trì là hai nam một nữ, Thiếu Bạch, Tần Dật, Nguyễn Tuyết.

Ba người cộng sự làm tiết mục《 Cuối tuần vui vẻ 》 này cũng có mấy năm, tự nhiên có độ ăn ý nhất định.

Người chủ trì cùng khách mời gặp mặt, không tránh được hàn huyên một phen, làm nóng lên.

Chờ mấy người sau khi làm quen, liền bắt đầu nói chuyện phiếm.

"Anh Thiếu Bạch, không phải nói chúng ta tổng cộng là năm khách mời sao? Sao lại thiếu một cái a?"

Nói chuyện chính là Tần Tinh Hạo, năm nay 27 tuổi, là ca sĩ đang nổi.

Thiếu Bạch nghe vậy cùng hai người chủ trì khác liếc nhau, trong mắt để lộ ra một chút bất đắc dĩ, "Vị kia có chút việc, chúng ta diễn tập trước đi."

Tần Tinh Hạo dường như là cảm giác được cái gì, chỉ là cười cười, chỉ chỉ phương hướng Thẩm Ngự Dương, "Nghe nói một vị khác là người mẫu a, xem ra là tôi nông cạn, liền Thẩm ảnh đế người ta đều có thể tới đúng giờ diễn tập, thật là, ai!"

Câu nói kế tiếp Tần Tinh Hạo không có nói xong, nhưng chỉ cần người có chút đầu óc, đều có thể nghe ra được, Tần Tinh Hạo đây là đang biểu đạt bất mãn.

Tần Tinh Hạo là ca sĩ nổi nhất bây giờ, còn có một bên không nói gì trứ danh diễn viên - Ngô Hoa Nhiên, hơn nữa ảnh đế Thẩm Ngự Dương, ba khách mời quan trọng đều có thể đúng giờ, cô ta là một người mẫu, như thế nào liền không thể đúng giờ?

Thẩm Ngự Dương cười nói, "Đừng đừng đừng, tất cả mọi người đều là công tác bình thường, tôi tới đúng giờ, cũng là nên làm."

Tần Tinh Hạo làm động tác đập tay với Thẩm Ngự Dương, ánh mắt dừng lại trên người Tô Dung.

"Yo? Đây người phát ngôn mới nhất của công ty M đi?"

Tô Dung cười nhạt, "Xin chào, tôi là Tô Dung."

Tần Tinh Hạo vuốt cằm, "Công ty M lần này chọn người phát ngôn thật tốt, xinh đẹp như vậy, nhìn cảnh đẹp ý vui."

Tô Dung cười khẽ, không có nói tiếp.

Thẩm Ngự Dương nhìn Tần Tinh Hạo, bỗng nhiên cảm thấy hắn không được thuận mắt cho lắm.

Mấy người lại hàn huyên vài phút, Jennifer mới khoan thai tới muộn.

Thấy bọn họ đều ở, cô ta còn rất kinh ngạc, "Các anh sao lại tới sớm như vậy nha?"

Tần Tinh Hạo hai tay vờn quanh, nâng cằm, "Cô tới thật đúng là " vừa lúc " a!"

Jennifer cười cười, tự nhận là rất đẹp hất một chút tóc, "Tôi là đến vừa lúc, hẳn là không có đến trễ nha ~"

Tần Tinh Hạo: "Ha hả!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status