Đạo chu

Chương 6: Giáo viên hướng dẫn


Mặt trời từ từ ngả về hướng tây. Ánh sáng cũng trở nên ảm đạm và dần dần có xu hướng biến hồng. Từng tia nắng nhu hoa đâm xuyên qua cửa sổ nhỏ chiếu vào trong căn phòng...

Từ từ người trong ban đều dần ít đi, từng đội đều đi theo bọn họ mang đội giáo viên rời đi. Hiện tại trong ban chỉ còn lại có chín học viên còn nhàn rỗi, Naruto ngẫu nhiên ngẩng đầu xem mắt dư lại người. Một tên tóc đen có vết xăm màu đỏ hình răng nanh ở hai bên má đang chơi đùa với một con chó trắng trên đầu. Một tên tóc đen đuôi gà lười biếng nằm ở trên bàn. Một tên béo tóc nâu cầm không biết dấu đồ ăn vặt ở nơi nào mà không ngừng gặm nhưng chính là ăn mãi cũng không xong. Một tên khác thì áo cao cổ che mặt và cái kính dâm khá đặc biệt cùng với tiết kiệm lời nói.... Cô nhóc tóc vàng và tóc hồng ở trước mặt cậu nhóc đẹp trai đang cố gắng biểu hiện chính mình, cho nhau đả kích. Còn thằng nhóc tóc đen đẹp trai đâu? Thứ này học Naruto ghé vào trên bàn đối trước mắt hai cái nữ sinh làm lơ. Còn một cô bé tóc đen mắt trắng thường hay nhìn lén hắn, mỗi khi hắn nhìn thấy đều xấu hổ cúi đầu.

“Ngạch.. Các ngươi đang làm gì?” Lúc này một ông bác ngậm thuốc lá với mặt râu xồm, phun ra cái vòng khói, Đôi mắt nheo lại nhìn lớp học chính sảo vui vẻ vô cùng Ino và Sakura có chút cạn lời.

“Hảo, ban số mười còn ở? Ở nói đều cùng ta ra tới!! Ta là các ngươi giáo viên hướng dẫn.” Ông bác đưa tay lên vẫy vẫy ra vẻ. Tuy nhiên dáng vẻ hắn làm cho Ino trợn tròn mắt. Xem ra cô nhóc rất là thất vọng.

“Asuma! Anh vẫn thói quen xấu chưa bỏ!!” Thứ tám ban giáo viên Kurenai cũng tùy theo Asuma cũng tùy theo tới. Khuôn mặt tròn trịa với hàng lông mày đen nhánh giống như vẽ. Con mắt to tròn với con ngươi màu đỏ giống như hồng ngọc rất độc đáo. Nàng ăn mặc một thân váy với đường riền giống như dây gai.

“Được rồi, anh đã biết, về sau sẽ từ bỏ!” Asuma đầu cũng không hồi tắt rớt tàn thuốc, trả lời. Dáng vẻ trông có chút buồn khổ.

“Hừ, anh bao giờ ngừng hút thuốc!? Hơn nữa nhìn dáng vẻ của anh liền biết anh là không bỏ được. Nhưng là về sau ở thời điểm mang theo bọn nhỏ hút ít một chút đi!” Nói Kurenai lắc lắc đầu, nhìn về phía đám học viên: “Chào các em, ta là giáo viên hướng dẫn đội tám, đặc biệt thượng nhẫn Yuuhi Kurenai.”

“Hừ..” Kiba có chút khó chịu, có thể là cho rằng giáo viên là nữ đi! Duy chỉ có hai đồng đội khác của thằng nhóc là Shino và Hinata thì không nói gì.

Lúc này, trong phòng học cũng chỉ dư lại ba người Naruto, Sasuke, Sakura. Chẳng qua Sakura vẫn là tiếp tục vây quanh Sasuke bên người đem Naruto coi như không khí. Bên người đã không có Ino. Sasuke như cũ ghé vào trên bàn. Mặc dù Ino thích những anh chàng đẹp trai nhưng so sánh với Sasuke và Naruto, Ino vẫn cảm giác được Sasuke nhỉnh hơn một chút xíu. Đây là đánh giá trong lòng Ino mà dù Naruto biết hắn cũng chẳng thèm quan tâm.

Không biết qua bao lâu, lâu đến Naruto đều mau ngủ rồi, mới nghe được có người kéo ra phòng học môn. Lúc này, Naruto mới ngẩng đầu lên nhìn về phía cửa, một người thanh niên ngoài hai mươi có mái tóc màu bạch kim lởm chởm, đôi mắt màu xám và bộ dạng như ai thiếu nợ hắn. Hàng lông mày sắc bén, khuôn mặt thon dài. Chiếc mặt nạ màu đen che kín chỉ để hở lộ đôi mắt. Hắn ăn mặc một thân quần áo ninja tiêu chuẩn tuy nhiên dáng vẻ có chút lười biếng.

Hiện tại đã giữa trưa, nói cách khác người thanh niên này ít nhất đến muộn hai giờ trở lên...... “Nga, mọi người khoẻ chứ!!” Nhìn người thanh niên còn có chút lười biếng chào hỏi, khóe miệng Naruto nhịn không được co giật. Liên tục nhảy nhót quanh Sasuke như Sakura cũng buồn ngủ đến mức gục xuống bàn.

“.......” Nhìn trong phòng học trừ bỏ Naruto ngẩng đầu nhìn chính mình, Sasuke cùng Sakura đều nằm bò, cũng không ngẩng đầu lên làm người thanh niên trầm mặc.

Naruto vội vã vẫy tay hô lên: “Này, này, Sasuke, Sakura dậy mau!!” hắn vừa vẫy tay vừa dùng tay còn lại lắc lắc Sasuke ngồi ở chính mình bên cạnh.

“Ngạch?”

Lắc lắc đầu, Sakura có chút mơ hồ nói: “Làm sao vậy, Naruto?”

“Giáo viên tới!” Thuận miệng trở về hạ hiệu ứng, Naruto nhìn người thanh niên rồi cho đám hai người một cái ánh mắt.

“Ngạch... Các ngươi cho ta cái thứ nhất ấn tượng, thực chán ghét..” Nhìn còn có chút mơ hồ Sakura, cùng người quan sát chính mình Sasuke cùng Naruto, người thanh niên trực tiếp cấp ra cái đánh giá này.

“Được rồi, ta kêu Hatake Kakashi, bị chỉ định làm giáo viên của ba người các ngươi. Bất quá bây giờ còn có khảo nghiệm, ba người các ngươi cùng ta đi lên sân thượng! Ta có lời muốn hỏi các ngươi.” Nói xong, Kakashi cũng không để ý tới Naruto bọn họ, xoay người liền đi. “...”

:....” Trầm mặc, Naruto hết chỗ nói rồi, chính mình đến muộn như vậy còn dám ra vẻ.

“...” Trong phòng học ba người lẫn nhau nhìn thoáng qua đi theo Kakashi đến lên sân thượng.

“Đúng rồi, các ngươi ba cái trước tự giới thiệu một chút đi.” Vừa đến nóc nhà, liền nhìn đến Kakashi tùy ý ngồi ở một chỗ, thấy ba người đi lên hỏi.

Cả ba người đều tìm một chỗ sạch sẽ rồi đưa ta lên phủi phủi vài cái rồi đặt mông lên đó ngồi. Mỗi người một dáng ngồi khác nhau. Cô nhóc ôm hai chân chụm lại khép léo, cậu nhóc tóc đen thì đặt tay dưới cằm trong khi cậu nhóc tóc vàng thì mở rộng chân.

“.......” Làm lơ, triệt triệt để để làm lơ, Sasuke đang ở trang khốc, mà Sakura chỉ là nhìn bóng dáng Sasuke, căn bản là làm lơ lời nói Kakashi. Mà Naruto nhắm mắt lại, cảm thụ được chung quanh phong a trong không khí hơi nước, mỗi lần ở sân thượng như vậy, hắn cảm giác được thư thái hơn.

“...” Trầm mặc một hồi, Kakashi nói: “Các ngươi cho ta cảm giác thứ hai vẫn là chán ghét! Bất quá không thèm tính, các ngươi tập trung một chút tinh thần nghe ta nói đi!” Nhìn ba người tò mò nhìn chính mình, Kakashi mở miệng nói: “Được rồi, từ từ các ngươi liền ấn ta làm mẫu tới giới thiệu hảo. Tên của ta là Hatake Kakashi về sau các ngươi đã kêu ta thầy Kakashi tốt rồi! Đến nỗi đồ vật ta thích a... đồ vật chán ghét đồ vật sao?? Không nghĩ nói cho các ngươi! Mộng tưởng gì gì đó? Cũng không gì đặc biệt! Hứng thú? Có rất nhiều, ta liền không nói.”

“....” Trầm mặc, ba người đều trầm mặc, nhìn Kakashi có chút không tốt. Vẻ mặt cả ba người đều biến thành cau có và khó chịu.

“Thầy Kakashi, nói như vậy chúng ta không phải chỉ biết là tên của ngươi sao?” Cuối cùng vẫn là Sakura mở miệng hỏi. Vừa nói xong cô nhóc quay sang nhỏ giọng với hai người: “Ngoài tên ra, chúng ta chẳng biết gì khác cả!”

Nhún vai, Kakashi làm lơ Sakura nói nói: “Được rồi, kế tiếp đến các ngươi! Các ngươi ai trước tới?” Nói nhìn trước mắt ba người.

“.....” Naruto nhắm mắt lại, làm lơ, Sasuke bãi khốc. Nhìn hai người như vậy, Sakura đành phải bất đắc dĩ tự giới thiệu: “Ta kêu Haruno Sakura, ta thích đồ vật? Chi bằng nói là thích người....” Nói Sakura mặt đỏ khẽ liếc nhìn về phía Sasuke, “Hứng thú?? Tương lai mộng tưởng??” Nói nói, Sakura mặt đỏ che lại mặt chính mình.

“Kia chán ghét đâu?” Kakashi có chút tò mò hỏi.

“Ino!” Sakura không chút suy nghĩ trả lời, dù sao Ino từ trước đến nay đều là kình địch của cô nhóc.

“....” Cạn lời, Kakashi trực tiếp không còn lời để nói., xem ra hiện tại nữ sinh, luyến ái so gì đồ vật đều phải quan trọng đâu! “Tiếp theo cái.”

Nhìn hai người đều không có tính toán tự giới thiệu tính toán, Kakashi nhìn mắt Sasuke nói: “.... Em trước đến đây đi!”

Không có người trả lời, Naruto nhắm mắt lại, Sasuke nhìn về phía một bên.

“Ta kêu Uchiha Sasuke, không có gì thích đồ vật, chán ghét có rất nhiều, đến nỗi mộng tưởng? Ta chỉ có một không tính mộng tưởng dã tâm.” giọng nói Sasuke khí chậm rãi chuyển biến, trở nên âm trầm: “Giết nam nhân kia, trọng chấn vinh dự gia tộc Uchiha..”

“....” Ở đây người đều trầm mặc, đương nhiên, bọn họ tưởng khẳng định không giống nhau. Cô nhóc tóc hồng Sakura thì thầm nghĩ: “Sasuke thật là bảnh!” kèm theo đôi mắt đầy sao.

Một lát sau, Kakashi nhìn về phía Naruto nói: “Kế tiếp tới phiên ngươi, cũng chỉ dư lại ngươi một người không có tự giới thiệu.”

“Ta kêu Uzumaki Naruto, thích đồ vật? Kem dâu tây đi, chán ghét giống như cũng không có gì, đến nỗi mộng tưởng? Ta giống như không có gì mộng tưởng đi!” Lời nói làm cho đám người đều ngạc nhiên. Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt cổ quái nhìn về phía hắn.

Trầm mặc một lúc, Kakashi đột nhiên mở miệng hỏi: “Naruto, trước kia mộng tưởng em không phải tương trở thành Hokage sao sao?”

“Mộng tưởng hão huyền này, em đã từ bỏ! Cái này vốn không có khả năng, em chỉ ở lãng phí thời gian thôi.” Naruto thở ra một hơi lắc đầu tuy nhiên trong lòng đã cắn hàm răng thật sâu. Nếu không phải vì ổn định đám người cao tầng làng Lá, hắn làm sao nói ra những lời trái lòng mình.

“Liền mộng tưởng trở thành Hokage cũng từ bỏ sao?” Kakashi lời nói trở nên có chút lạnh, ngay cả bên cạnh Sasuke a Sakura đều cảm giác đến.

Naruto không có tiếp tục nói tiếp, trầm mặc.

“.....” Nhìn Naruto không có tính toán trả lời, Kakashi trầm mặc một hồi rồi nói: “Như vậy hôm nay dừng ở đây vậy, các em đều đi về trước nghỉ ngơi tốt một chút. Ngày mai buổi sáng 5 giờ ở sân huấn luyện số 7, chúng ta liền bắt đầu diễn tập sinh tồn, nhớ rõ không cần ăn cơm sáng, bằng không sẽ phun.” Nói xong, Kakashi cũng không để ý tới Sasuke, Naruto cùng Sakura sử dụng một cái thuật thuấn thân, lóe....

Nhìn Kakashi rời đi, ba người đều từng người trầm mặc một hồi. Naruto đầu tiên mở miệng nói: “Sasuke, Sakura ta đi trước, ngày mai thấy!” Nói xong, Naruto xoay người nhảy lên không trung. Bàn chân hắn dẫm vài cái trên mặt nóc nhà biến mất trước mắt hai người.

“Cái kia, Sasuke, về sau chúng ta cũng là đồng bạn, cùng đi ăn cơm trưa đi!” Nói đến đây, Sakura đỏ mặt chờ mong nhìn Sasuke.

“Không có hứng thú!” Đáp lại sự chờ đợi của Sakura là lời lói lạnh lẽo, Sasuke một cái lóe, nhảy lên một đống kiến trúc, rời đi.

“Từ bỏ mộng tưởng sao?” Đệ tam ngồi ở trong văn phòng nhìn thủy tinh cầu đang chiếu rọi hình ảnh mấy đứa nhóc. Vẻ mặt hồi tưởng theo như lời Naruto nói, miệng rít mấy điếu thuốc thật sâu rồi lâm vào trầm tư giữa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status