Thông tin truyện
Lưu manh lão sư
Đánh giá: 8.8/10 từ 124 lượt.
Nhân vật chính là Trần Thiên Minh, 24 tuổi tốt nghiệp đại học hạng trung và đang làm giáo viên bình thường tại một trường Trung Học cơ sở ở một thị trấn nhỏ. Một ngày nọ vô tình trong lúc ... đi vệ sinh, hắn bị 1 con "Kiến Thần" - Huyết Hoàng Nghĩ trong truyền thuyết cắn ngay vào tờ-rym. Thế là từ đó trong người hắn có dị năng đặc biệt, vạn độc bất xâm, vết thương lành nhanh như x-men, tờ-rym khủng, cứng như sắt thép - có thể lấy 1 địch 10, bách chiến bách thắng!
Thêm vào đó, có 1 lần vô tình giúp đỡ 1 ông lão, gặp vận may được ông lão võ công cao cường truyền cho 1 môn nội công bí truyền: Hương Ba Công. Cùng với dị năng có được từ Huyết Hoàng Nghĩ, Trần Thiên Minh bắt đầu chuyển hướng cuộc đời mình sang một ngã rẽ không thể tưởng tượng được... Cùng với đàn đàn đống đống mỹ nữ đồng hành, liệu có bao nhiêu kẻ thù hùng mạnh đang chờ Trần Thiên Minh? Với những món quà từ trên trời rơi xuống đó hắn sẽ làm được những gì?
Truyện xuyên suốt có nhiều cảnh ân ái giường chiếu khá nóng bỏng và nặng. Các bạn lưu ý trước khi xem!
Thêm vào đó, có 1 lần vô tình giúp đỡ 1 ông lão, gặp vận may được ông lão võ công cao cường truyền cho 1 môn nội công bí truyền: Hương Ba Công. Cùng với dị năng có được từ Huyết Hoàng Nghĩ, Trần Thiên Minh bắt đầu chuyển hướng cuộc đời mình sang một ngã rẽ không thể tưởng tượng được... Cùng với đàn đàn đống đống mỹ nữ đồng hành, liệu có bao nhiêu kẻ thù hùng mạnh đang chờ Trần Thiên Minh? Với những món quà từ trên trời rơi xuống đó hắn sẽ làm được những gì?
Truyện xuyên suốt có nhiều cảnh ân ái giường chiếu khá nóng bỏng và nặng. Các bạn lưu ý trước khi xem!
Danh sách chương
- Chương 201: Âm thanh lúc nửa đêm
- Chương 202: Mới đến
- Chương 203: Cô Gái Áo Trắng
- Chương 204: Ai Bảo Ngươi Không Cẩn Thận
- Chương 205: Ăn Miếng Trả Miếng
- Chương 206: Đột Phá
- Chương 207: Cô Họ Lại
- Chương 208: Gặp Lại Hà Đào
- Chương 209: Trách Tôi Không Cẩn Thận
- Chương 210: Vậy Đi Theo Tôi Ăn Cơm
- Chương 211: Ta nói cho ngươi một việc
- Chương 212: Đó là nàng nói bừa
- Chương 213: Giúp em hong khô quần áo
- Chương 214: Ta không sợ
- Chương 215: Hắn không phải bị tàn phế
- Chương 216: Anh ăn nhanh lên một chút
- Chương 217: Chúng ta không thể như vậy
- Chương 218: Chơi đùa trong nước
- Chương 219: Chủ động
- Chương 220: Tôi sớm đã có chuẩn bị
- Chương 221: Ca ngợi
- Chương 222: Tới Huyền Môn
- Chương 223: Trí tĩnh sư tỷ
- Chương 224: Em cũng không nên xuất gia
- Chương 225: Ai bị mất tiền
- Chương 226: Chúng ta thật có duyên
- Chương 227: Không được nói cho bất cứ ai
- Chương 228: Ăn khuya tuyệt vời
- Chương 229: Ai tố cáo
- Chương 230: Thu hoạch gánh nước
- Chương 231: Tiến bộ
- Chương 232: Anh tưởng là con thỏ
- Chương 233: Việt nữ công
- Chương 234: Em không sao
- Chương 235: Lĩnh ngộ
- Chương 236: Anh giấu cái gì phía dưới
- Chương 237: Tay sai mới
- Chương 238: Quỳ Hoa thần công
- Chương 239: Thái giám sinh ra
- Chương 240: Tăng cường bản thân
- Chương 241: Thiên địa chi khí
- Chương 242: Anh hôi quá
- Chương 243: Không thấy cái đó nữa
- Chương 244: Sự lợi hại
- Chương 245: Kiếm Tiền Trong 1 Phút
- Chương 246: Mở rộng tầm mắt
- Chương 247: Người bị thiệt luôn là ta
- Chương 248: Thắng bại thì sao
- Chương 249: Anh muốn ôm em cả ngày
- Chương 250: Tiểu Ny bị thương