Thông tin truyện

Này quỷ nhỏ, lại đây ôm một cái!

Này quỷ nhỏ, lại đây ôm một cái!
Đánh giá: 7.3/10 từ 2 lượt.
Mọi việc đều được số phận ai bài không ai biết trước được điều gì tạo nên những điều bất ngờ.

Mà đối với em là việc được gặp anh là điều tuyệt vời nhất.

Summary:

Vào một buổi sáng mùa xuân, bố Âu cùng mẹ Âu ngồi trong gian phòng nhỏ, xung quanh được bày trí bằng những món đồ rất đáng yêu và xinh xắn. 

Giữa căn phòng có một chiếc nôi bé nhỏ. 

Giữa chiếc nôi có một quả trứng bé xíu. 

Quả trứng này, sắp sửa nở ra một bé con. 

Đồng hồ tích tắc trôi qua từng giây từng khắc, chậm rãi đến nóng lòng. Sự vật trong phòng đều vô tri vô giác bất động, ngay cả bố Âu cùng mẹ Âu cũng chỉ mải chăm chú nhìn vào quả trứng bé xíu kia. 

Và rồi khoảnh khắc thiêng liêng nhất cũng đến. 

Bầu không khí tĩnh lặng phút chốc bị phá vỡ bởi một âm thanh khe khẽ "crack crack". Từng đường nứt dần xuất hiện quanh quả trứng màu vàng nhạt điểm thêm một vài hình tròn be bé. 

Bố Âu và mẹ Âu nhất thời bị đứng hình, cả hai đồng loạt nín thở, quan sát quả trứng. 

Đường nứt ngày càng lan rộng và rồi một vật bé nhỏ từ bên trong lộ ra, trắng nõn, múp míp, đáng yêu vô cùng. 

Mẹ Âu tròn mắt rưng rưng nói, "Sinh rồi, sinh rồi..." 

Bố Âu đi lại gần, chìa ngón cái to lớn chạm vào ngón tay trắng nõn bé nhỏ kia, cười cười, "Con trai bé bỏng của chúng ta đã ra đời rồi..."

Trứng vỡ ra thành từng mảnh nhỏ, để lộ bên trong là hình hài của một bé con trắng trẻo thơm mùi sữa. Bé con nhắm nghiền mắt, ngón tay ngón chân co lại rồi duỗi ra. Vài giây sau, một đôi mắt to tròn hé mở. 

Bé con bắt đầu nhìn thấy cuộc sống này bằng đôi mắt của chính mình.

Cuộc sống của bé con chỉ độc nhất một màu hồng ngọt ngào từ lúc lọt lòng ra đời. 

Cho đến một ngày, bé con gặp được một người và nhận ra cuộc sống này vốn dĩ không chỉ có màu hồng mà còn có rất nhiều những sắc màu khác nữa. 

Đó là màu xanh lá của sự vui vẻ.

Đó là màu cam của ngày nắng hạ ngồi chờ đợi trong vô vọng.

Đó là màu xanh dương của hy vọng nhỏ bé nhen nhóm trong lòng. 

Đó là màu trắng của tình yêu thuần khiết tuổi thanh xuân. 

---

"Vưu Kiện, anh có biết em thích nhất là màu gì không?"

"Màu cam." 

"Ừm, anh biết vì sao không?"

"Vì...nó đẹp?"

"Không phải. Màu cam luôn khiến em nhớ đến mùa hè. Và trong ngày hè đó, anh đã không để mặc em một mình." 

"Nhưng anh đã để em phải chờ đợi rất lâu."

"Chờ đợi bao lâu không quan trọng. Quan trọng em đã có thể chờ đợi được một người mà em yêu thương nhất!"

Danh sách chương

loading...
DMCA.com Protection Status