Thông tin truyện
Quan lộ thương đồ
Quan lộ thương đồ, từ góc độ nào đó mà nói đã không phải là tiểu thuyết nữa, nó là câu chuyện cổ tích, một câu chuyện cổ tích về mộng tưởng mà mọi người đều có mà không thể hoàn thành. Mỗi lần đọc đoạn Trương Khác trong mưa buộc lại giây dép cho Trần Ninh, đều không kìm nổi nước mắt, tới nay trong các bộ truyện đã xem qua, chỉ có đoạn Nguyệt Nha Nhi mất trí trong Cực Phẩm Gia Đinh của Vũ Nham, bức thư Nhị Cẩu và Tiểu Yêu Tinh chia tay trong Nhị Cẩu của Tổng Quản là xúc động như vậy, cụ thể không nói nhiều, mọi người hãy tự xem đi ...
Trương Khác 30 tuổi, giám đốc chi nhánh một tập đoàn có tiếng, nhìn lên chẳng bằng ai nhìn xuống chẳng ai bằng mình, có thể xem như một người thành đạt, nhưng y mang trong tim vết thương không lành …
Năm 1994, Trương Khác 16 tuổi, tốt nghiệp sơ trung với thành tích thứ 3 toàn khu, con trai độc nhất Trương Tri Hành – phó thư ký trưởng chính phủ Hải Châu, mẹ Lương Cách Trân cán bộ cục thư tín, tương lai rộng mở đang chờ đón trước mắt.
Nhưng đúng lúc đó tai họa giáng xuống, Đường Học Khiêm phó thị trưởng thường vụ Hải Châu người nâng đỡ cha y bị vu cáo tham ô hối lộ vào tù, cha y bị coi là kẻ phản bội đâm sau lưng cấp trên, đồng nghiệp nghi kỵ, người thân xa lánh, chuyện tồi tệ liên tục đổ xuống, mất việc, mất nhà, cuộc sống xuống dốc không phanh.
Đương Thanh, con gái Đường Học Khiêm, cô bạn thanh mai trúc mã của Trương Khác từ đó không bao giờ nói với y một câu, tốt nghiệp cao trung, Đường Thanh đi Mỹ du học, Trương Khác hơn 50 kilomet bờ biển chỉ để mong được nhìn máy bay của cô …
Sau hôm đó Trương Khác sống sa đọa, buông thả trong tình cảm, tới khi gặp Trần Ninh ở Đại Học Đông Hải, vết thương lòng mới dần lành lại, nhưng cũng là lúc y bị vết thương sâu không kém …
Cuối cùng trải qua rất nhiều việc Trương Khác cắn răng đứng dậy nỗ lực thay đổi số phận, y đã thành công, song trong tim chỉ còn mang nuối tiếc vô hạn. Thế rồi một hôm đi làm Trương Khác bị tai nạn xe, ông trời cho y cơ hội quay về 14 năm trước vào cái ngày ác mộng đó, liệu Trương Khác làm gì chấm dứt ác mộng, tìm ra kẻ hãm hại gia đình mình …
Danh sách chương
- Chương 201: Lại đập xe
- Chương 202: Trương Khác rất vô lại
- Chương 203: Cha mẹ Giang Đại Nhi
- Chương 204: Nhầm xe rồi
- Chương 205: Đắc tội hết cả
- Chương 206: Bồi thường
- Chương 207: Váy ngắn tất lưới
- Chương 208: Tạ Kiếm Nam phản kích
- Chương 209: Siêu thị điện khí Thịnh Hâm khai trương
- Chương 210: Ý nguyện của Thịnh Hâm
- Chương 211: Kẻ địch của Thịnh Hâm
- Chương 212: Một thoáng siêu hồn
- Chương 213: Cấp tiến và mạo hiểm
- Chương 214: Bố cục
- Chương 215: Bí mật không thể nói
- Chương 216: Dự cảm không lành
- Chương 217: Giáo viên chủ nhiệm mới
- Chương 218: chủ nhiệm mới rất hung
- Chương 219: Táng tận lương tâm
- Chương 220: Dự phòng phạm tội
- Chương 221: Ép vào khuôn khổ
- Chương 222: Hiềm khích
- Chương 223: Một ngày thú vị
- Chương 224: Gia tộc
- Chương 225: Nghỉ học muôn năm!!!!
- Chương 226: Vận mệnh không lối rẽ
- Chương 227: Muốn cưỡng gian vận mệnh
- Chương 228: Tự có người nhảy ra
- Chương 229: Vấn đề rất nghiêm trọng
- Chương 230: Sầu biệt ly
- Chương 231: Sượt qua vai đợi tương phùng
- Chương 232: Ác danh
- Chương 233: Ý chí của Tạ Hán Tĩnh
- Chương 234: Đàm phán
- Chương 235: Ngắm chân mỹ nhân
- Chương 236: Đa tình
- Chương 237: Khai nhận
- Chương 238: Thế lực
- Chương 239: Vấn đề cục cứt chuột
- Chương 240: Tiêu tiền như nước
- Chương 241: Trù tính trước
- Chương 242: Tiếng lòng của Trương Á Bình
- Chương 243: Nóng bỏng
- Chương 244: Luyến tình ở Hong Kong
- Chương 245: Chuyến đi tới Quảng Châu
- Chương 246: Sinh nhật của Giang Đại Nhi
- Chương 247: Món quà sinh nhật
- Chương 248: Tình nhân hoàn mỹ
- Chương 249: Muốn làm chướng ngại vật
- Chương 250: Tiêu Vương