Sủng ái của Bá thiếu: Bắt giữ cặp song sinh yêu dấu của manh mẫu

Chương 18


“Tôi thích, cô có ý kiến?” Mắt Cảnh Thần Hạo sáng lên, lời nói ra khiến cô câm nín.

Quả nhiên, tên này, phương diện nào đó vẫn vậy, không đổi! Chỉ cần anh thích, liền muốn làm.

Anh thích khoe cơ bụng thì khoe, lười quan tâm anh.

“Noãn Noãn, chúng ta đi phòng khác.” Cô ôm con lên, nhanh chóng đi vào phòng.

Lúc này, điện thoại Cảnh Thần Hạo vang lên.

“Cảnh tổng, Lucy đến rồi. Vẫn như trước, không quan tâm cô ta, để cô ta đợi ở Cảnh thị?” Thích Thịnh Thiên bên kia điện thoại, cực kỳ mất kiên nhẫn. Tăng ca đã thôi, Lucy còn đến làm phiền.

“Tống ra.” Cảnh Thần Hạo nhíu mày, hạ lệnh, chỉ là phụ nữ không liên quan mà thôi.

“A? Tống ra?” Thích Thịnh Thiên chút nữa té ghế.

“Cậu biết Lucy nào không, chính là người ngực bự cực kỳ gợi cảm.” Thích Thịnh Thiên cố ý miêu tả, anh biết Cảnh Thần Hạo bị mù mặt.

Cảnh Thần Hạo nghe tiếng ồn ào của Thích Thịnh Thiên, nhíu mày, lúc này, phòng bên kia mở cửa.

“Tôi đưa con về, cảm ơn ý tốt của Cảnh tổng.”

Cảnh Thần Hạo lập tức cúp máy, mà âm thanh lại bị Thích Thịnh Thiên nghe thấy. Tuy không nghe rõ, nhưng anh xác định bây giờ Cảnh Thần Hạo đang ở bên Bùi Dĩ Hàn!

- ----------- --------------

Giọng khàn đặc như vậy, anh không thể nghe lộn.

Không xong rồi, không ngờ, Cảnh Thần Hạo không phải thích loại như Bùi Nhiễm Nhiễm! Phụ nữ già, còn có con!

“Ai cho cô đi?” Sau khi Cảnh Thần Hạo nói xong, từ trong tủ sách lấy máy tính, để lên bàn.

“Không đi, tôi ở đây làm gì? Đừng quên, mai còn nộp bản kế hoạch cho anh.”

Cảnh Thần Hạo mở máy tính, trực tiếp nói: “Bây giờ tối 7h, viết ở trên đây, tôi xem.” Anh muốn biết người phụ nữ này, ở phương diện lên kế hoạch, lợi hại thế nào. Đơn lớn năm ngoái Cảnh thị mất, đều nằm ngoài dự liệu của anh.

“Ở đây viết, con gái tôi thế nào? Ít nhất cũng phải để tôi dỗ nó ngủ mới được.” Bùi Nhiễm Nhiễm không quan tâm anh, trực tiếp kéo tay con, đi về cửa lớn.

Ai ngờ Bùi Noãn nói 1 câu, “Mami, mẹ ở đây cũng được. Dì Tri Hiểu ở dưới lầu, mẹ nói với dì, đón con là được.”

Bùi Nhiễm Nhiễm vừa nghe, trong lòng ý muốn đập đầu vào tường cũng có, thời điểm quan trọng, con gái lại giúp người ngoài.

“Con biết dì Tri Hiểu là ai?” Cảnh Thần Hạo hỏi Bùi Noãn.

“Dì Lâm Tri Hiểu, bạn tốt của mami.” Bùi Noãn thành thật đáp.

“Thư ký Lâm sao?” Cảnh Thần Hạo nhìn sang Bùi Nhiễm Nhiễm, tùy ý đem điện thoại lên.

Anh muốn gọi kêu Lâm Tri Hiểu đón Bùi Noãn sao?

Nhất thời gấp gáp, cô lập tức lên trước, muốn giành lấy điện thoại của anh.

Cảnh Thần Hạo chuyển điện thoại qua tay phải, gọi được cho thư ký Lâm. Cơ thể nghiêng 1 chút, tay trái bên eo Bùi Nhiễm Nhiễm, dùng sức ôm 1 cái, khiến cô không thể động đậy.

Với góc độ của Bùi Noãn, lúc này, chú đang ôm chặt mami trong lòng.

“Anh buông tôi ra!” Bùi Nhiễm Nhiễm cũng không quan tâm con ở bên, kêu lớn.

Trùng hợp không may, chính vào lúc này, điện thoại được bắt máy.

Lâm Tri Hiểu thấy Cảnh Thần Hạo gọi đến, tay cầm đũa tí nữa rớt mất.

Sau khi nghe điện thoại, lại không nghe thấy tiếng lạnh lùng mạnh mẽ của tổng tài, mà tiếng thét của bạn thân, cô hoàn toàn không hiểu, trực tiếp làm rớt đũa.

“Thư ký Lâm, nhà hàng Nặc Thiên thang máy lầu 1 đợi đó, đón con gái của Bùi Dĩ Hàn.” Nói xong, Cảnh Thần Hạo tắt máy.

Lâm Tri Hiểu ngây người, cúi đầu nhìn màn hình điện thoại, Cảnh tổng mới nói, đợi ở thang máy, đón con gái của Nhiễm Nhiễm?

Nhiễm Nhiễm không phải mang con đi vệ sinh sao? Đến giờ chưa về, bây giờ Cảnh tổng nói vậy, trời ơi! Lâm Tri Hiểu cuối cùng phản ứng lại, Nhiễm Nhiễm đang chung chỗ với Cảnh tổng, còn kêu cô mang Noãn Noãn về.

Cô nam quả nữ, có thể làm gì! Lâm Tri Hiểu đến túi cũng quên mang, trực tiếp chạy về hướng thang máy.

Bùi Dương phát giác sự bất thường, tay trái nhặt túi Lâm Tri Hiểu làm rơi, nhanh chóng chạy ra ngoài.

Mami và em ra ngoài lâu chưa về, nhất định xảy ra chuyện rồi!

- ----------- --------------
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status