Ta chỉ muốn an tĩnh làm thần hào

Chương 39: Tú sắc khả xan!


Quả nhiên đúng như hắn dự đoán, sau khi thăng lên LV4, ích lợi mỗi lần nháy mắt là 0.8 nguyên!

Một ngày khoảng 15 ngàn, một tháng 450 ngàn.

Ân, khoảng cách Ferrari lại gần thêm một bước nhỏ.

Tiếp theo là món chính, hai gói quà đặc quyền.

"Mở gói quà!"

"Keng ~ "

"Chúc mừng kí chủ mở ra [ LV3 gói quà đặc quyền ], thu hoạch được kỹ năng."

Kỹ năng?

Lâm Nhàn sáng mắt lên, vội vàng nhìn về phía kỹ năng.

[ tuyệt đối chuyên chú ]

Hiệu quả: Lập tức thu hoạch được hiệu quả trầm tâm tĩnh khí.

Trí nhớ +100%

Năng lực học tập +100%

Ngộ tính +50%

Có 1% tỷ lệ phát động đặc hiệu linh quang lóe lên.

Thời gian kéo dài: 60 phút đồng hồ.

Thời gian cooldown: 48 giờ.

[ PS: Đàn ông lúc nghiêm túc vĩnh viễn là đẹp trai nhất! ]

...

"Tê!"

Sau khi xem hết phần giới thiệu kỹ năng, dù Lâm Nhàn đã tiếp xúc qua nhiều thứ thần kỳ của hệ thống thì vẫn nhịn không được mà hít sâu một hơi.

Kỹ năng trâu quá mức rồi!

Trong vòng một tiếng, trí nhớ cùng năng lực học tập tăng gấp đôi, ngộ tính gia tăng 50%.

Mặc dù hắn còn không biết rõ cái đặc hiệu linh quang lóe lên có ý gì, nhưng chỉ cần nhìn tỷ lệ phát động thấp đến đáng thương thì biết hiệu quả khẳng định rất khoa trương.

Lâm Nhàn tự hỏi IQ của mình mặc dù không so được với mấy tên biến thái, thế nhưng tối thiểu cũng có khoảng chừng 120.

Nếu như sử dụng kỹ năng này, vậy chẳng phải là có thể trong nháy mắt hóa thân thành Đào Triết Hiên?

Như vậy thì ai chịu nổi?

Mặc dù chỉ ngắn ngủn một giờ, tuy nhiên cũng đủ rồi.

Nếu cứng rắn phải tìm khuyết điểm, vậy chính là thời gian cooldown quá dài, đến 48 tiếng.

Tuy nhiên Lâm Nhàn hoàn toàn không quan tâm, nếu kỹ năng thật sự giống miêu tả, vậy năng lực học tập một giờ của mình có thể bằng người khác cố gắng ba bốn ngày, thậm chí một tuần lễ.

"Nên thử một lần hay không?"

Nghĩ tới đây, Lâm Nhàn liền lấy điện thoại di động ra, nhanh chóng tìm thấy giáo trình toán cao cấp.

Quyển sách này chính là tài liệu giảng dạy toán học của Nam tài năm thứ nhất.

Sau khi mở file pdf ra, Lâm Nhàn thầm niệm trong đầu: "Sử dụng kỹ năng!"

Trong nháy mắt, hắn cảm thấy đại não hoàn toàn mát mẻ, đồng thời tâm trạng vốn đang rộn ràng lập tức trở về yên lặng, tuyệt đối không có chút rung động nào.

Não bộ bình tâm tĩnh khí, lực chú ý tập trung đến mức tối đa.

Những ký hiệu toán học khiến vô số sinh viên tài năng phải nát não thế nhưng ở tỏng mắt hắn lại trở nên vô cùng đáng yêu.

Theo lý thuyết, nếu không có giáo viên giảng giải thì rất nhiều chỗ khó hiểu sẽ khiến quá trình tự học lâm vào bế tắc, thế nhưng là dưới đặc hiệu gia tăng 50% ngộ tính, Lâm Nhàn căn bản không hề cảm giác bế tắc.

Rất nhanh, hắn cảm giác dường như mình tiến vào trạng thái tập trung cường độ cao, hoàn toàn quên đi ngoại vật.

Từng giây từng phút trôi qua, Lâm Nhàn đã hoàn toàn đắm chìm trong trong biển kiến thức.

Đến lúc điện thoại vang lên, hắn rút ra khỏi trạng thái đó.

Lâm Nhàn nghe điện thoại, đầu dây liền truyền giọng nói của nhân viên giao hàng: "Chào quý khách, thức ăn giao tới rồi, tôi gõ cửa hồi lâu mà không thấy ai ra mở cửa, bây giờ quý khách có tiện ra lấy thức ăn không?"

Cmn, suýt nữa quên mất mình đã đặt đồ ăn!

Lâm Nhàn mở cửa phòng, ngoài cửa quả nhiên là nhân viên shipper.

"Thật ngại quá. Vừa rồi tôi đọc sách quá chú tâm nên không nghe thấy tiếng đập cửa!" Lâm Nhàn áy náy cười nói.

"Không có việc gì, tôi hiểu!"

Nghe vậy, chàng trai shipper hiểu ý cười cái có vẻ khá dâm đãng.

Cậu biết cái gì?

Lâm Nhàn ngơ ngác.

Vào phòng, hắn tiện tay đặt hộp thức ăn lên bàn, tiếp tục ôm điện thoại.

Lâm Nhàn chưa từng nghĩ tới, mình sẽ trầm mê một quyển sách như thế, hơn nữa còn là một quyển sách toán!

Một giờ âm thầm lặng lẽ đi qua.

Sau khi thời gian kỹ năng kết thúc, Lâm Nhàn khôi phục bình thường, trạng thái huyền diệu kia đã hoàn toàn biến mất.

Hắn thử nhìn lại điện thoại, phát hiện bất luận cố gắng như thế nào cũng không nhìn nổi.

Năng lực học tập là một mặt, mặt khác là hiện tại hắn chẳng cách nào triệt để ổn định tâm thần.

Lâm Nhàn đành phải đặt điện thoại di động xuống, nhớ lại một lần, trong đầu lập tức hiện lên đủ loại tri thức vừa mới học được.

“Ôi trời, quả thực là thần kỹ!" Lâm Nhàn cả kinh.

Nếu sớm học được kỹ năng này, vậy rất có thể mình sẽ trở thành một nhà khoa học...

Đương nhiên, kỹ năng này không phải chỉ có thể áp dụng vào học tập, mà áp dụng trên toàn phương diện, ví dụ như thư pháp bút đầu cứng hay đàn ghita.

Sau khi ổn định tâm trạng, Lâm Nhàn bỗng nhiên nghĩ đến, dường như còn một gói quà chưa mở.

"Mở gói quà!"

"Keng ~ "

"Chúc mừng kí chủ mở ra [ LV4 gói quà đặc quyền ], thu hoạch được đạo cụ."

[ thẻ nhiệm vụ Tú Sắc Khả Xan ]

Nhiệm vụ: Mời mỹ nữ cùng đi ăn tối, không giới hạn số lượng mỹ nữ.

Điều kiện: Nhan trị của mỹ nữ không được thấp hơn 90 điểm (thang điểm một trăm), nếu có nữ tính nhan trị thấp hơn 90 thì xem như không tính.

Ban thưởng: Hoàn thành nhiệm vụ, kí chủ sẽ thu hoạch được kim ngạch = [số lượng mỹ nữ x nhan trị bình quân x giá trị bữa tối]. (hạn mức kim ngạch cao nhất là 15 triệu! Nếu mức kết toán cuối cùng vượt hơn thì kim ngạch vẫn chỉ dừng lại ở 15 triệu!)

...

Sau khi xem xét cặn kẽ phần giới thiệu đạo cụ, Lâm Nhàn biết ngay hệ thống lại bày trò rồi.

Tuy nhiên ban thưởng lần này thật mẹ nó phong phú!

Đơn giản tính toán một chút, nếu như hẹn ba mỹ nữ cùng đi ăn tối, dù bình quân nhan trị chỉ có 90, một bữa cơm tốn hao 10 ngàn khối, vậy hắn có thể thu hoạch được 2.700.000!

2 triệu 700 ngàn, gần như có thể mua được một chiếc California T!

Nếu như hẹn một trăm mỹ nữ 90 điểm, ăn một bữa hết một triệu...

Bớt mơ tưởng đi!

Hệ thống hiển nhiên đã cân nhắc qua vấn đề này, cho nên hạn định kim ngạch cao nhất chỉ có 15 triệu.

Nói cách khác, mặc kệ hắn hẹn bao nhiêu mỹ nữ, xài bao nhiêu tiền, cao nhất chỉ có thể thu hoạch được 15 triệu.

Lâm Nhàn bấm ngón tay tính toán, cho đến trước mắt, mỹ nữ mà hắn nhận biết có nhan trị vượt qua 90 điểm từ trên xuống dưới cũng chỉ có bốn người.

Nhan Tiểu Mạn, Trương Mộng Dao, An Nhiễm cùng cô gái ngẫu nhiên gặp ở phòng tập thể hình trong Four Seasons Hotels and Resorts.

Về phần Miêu San San, mặc dù dáng dấp cũng xinh đẹp, nhưng nhan trị lại không đạt đến 90 điểm, nhiều nhất chỉ là 85 mà thôi.

Mặt khác, cô gái tập thể hình kia chỉ là có duyên gặp mặt, ngay cả tên cô ấy hắn cũng chẳng biết, cho nên chẳng cách nào hẹn được.

Lâm Nhàn trầm tư: "Tính cả An Nhiễm, trước mắt tối đa chỉ có thể hẹn ba mỹ nữ nhan trị 90 điểm ăn cơm!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status