Ta chỉ muốn an tĩnh làm thần hào

Chương 41: Ai tán thành? ai phản đối?


Hôm nay là ngày tân sinh Nam tài báo danh.

Lâm Nhàn đến tương đối sớm, tân sinh báo danh chưa nhiều, nhưng lão sinh thì ngược lại, rất đông đúc.

Trước cửa trường có dán hướng dẫn báo danh, bên cạnh đó, hội học sinh cũng sắp xếp người hướng dẫn tân sinh viên.

Tỉ lệ nam nữ trong Nam tài rất khoa trương, lên đến 3:7!

Trong trường học có đến 70% là nữ sinh.

Hơn nữa không thể không thừa nhận, Nam tài chẳng những nhiều nữ sinh, đồng thời chất lượng còn rất cao, vẻn vẹn nhìn lướt qua, Lâm Nhàn liền phát hiện mấy vị học tỷ nhan trị 80 điểm trở lên.

Vài người nhất định sẽ nghĩ, Nam tài nhiều nữ sinh như vậy, nam sinh chẳng phải sảng khoái lật trời?

Hàng ngày đổi bạn gái thì hơi quá, chí ít cũng phải mỗi người một em chứ!

Ha ha!

Đối với ý tưởng này, Lâm Nhàn chỉ muốn nói, các bạn trẻ mơ tưởng quá sức.

Sự thật hoàn toàn tương phản, tỉ lệ độc thân cẩu ở Nam tài đứng đầu trong toàn khu Tiên Lâm đại học thành.

Vì sao lại xuất hiện tình trạng này?

Nguyên nhân rất đơn giản, chị em Nam tài hầu như đều theo kinh tế học, tự nhiên là thực dụng hơn bình thường nhiều lắm.

Độc thân chất lượng cao còn hơn yêu đương chất lượng thấp, người sáng suốt đều biết điều này.

Mặt khác, nhiều nữ sinh tuy tốt, nhưng ngược lại cũng có nhiều chỗ xấu.

Nếu như theo đuổi một nữ sinh thất bại, vậy chúc mừng bạn, trong quãng đường đại học, bạn rất khó tìm bạn gái.

Phải biết, nữ sinh đều có tâm lý ganh đua.

Một khi bạn bị một nữ sinh nào đó từ chối, vậy những nữ sinh khác sẽ cảm thấy, tôi không kém hơn cô ta, vậy tại sao tôi phải chấp nhận nam sinh mà cô ta không cần?

Đủ loại nguyên nhân chồng chất lên nhau khiến nam sinh Nam tài hết sức khổ cực.

Rõ ràng sinh hoạt trong nữ nhi quốc, nhưng vì sao ta vẫn mãi là độc thân cẩu …

Đương nhiên, điều này chỉ đúng với nam sinh phổ thông.

Nếu như xuất hiện một nam thần chất lượng cao, vậy bạn sẽ trải nghiệm được sự điên cuồng của các học tỷ Nam tài!

Lâm Nhàn hiện tại đã được trải nghiệm, từ lúc xuống xe taxi đến giờ, hắn cảm giác có vô số đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào mình.

Hắn đang đánh giá nữ sinh, ngược lại, nữ sinh cũng đang dò xét hắn!

Nhan trị của Lâm Nhàn vốn không thấp, làn da trắng nõn bóng loáng giúp hắn tăng thêm mấy phần mị lực, lại thêm khí chất an tĩnh và một thân hàng hiệu phụ trợ, bởi vậy không ngoài dự tính, hắn lập tức trở thành ngôi sao chói mắt giữa bầy tân sinh!

Giờ phút này, tại điểm tiếp đón tân sinh viên, năm sáu nữ sinh năm ba đang dùng ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Lâm Nhàn.

Trong đó, một nữ sinh tóc vàng đọc vanh vách như thuộc lòng: "Giày Hermes, quần áo Versace, túi xách Prada, đồng hồ Vacheron Constantin, vòng tay Cartier! Ôi trời, học đệ này rốt cuộc là thần tiên ở đâu!"

"Có phải là hàng giả hay không?"

Nghe vậy, tóc vàng nữ sinh cười lạnh: "Cậu có thể nghi vấn mặt mộc của tôi, nhưng tuyệt đối đừng nên nghi vấn ánh mắt!"

"Vị học đệ này thật soái! Hơn nữa làn da giữ gìn quá tốt, rất muốn xoa bóp mặt của hắn!"

"Thời điểm thử thách tình bạn đã đến, tôi muốn tên này, ai tán thành, ai phản đối?"

"Lăn! Rõ ràng là lão nương thấy đến!"

"Cắt, nhìn thấy thấy liền là người của cậu? Ngây thơ!"

"Coi cả đám nhao nhao kìa, tình chị em cả đời vứt đâu rồi?"

Ngay trong lúc các cô gái kịch liệt thảo luận, một nữ sinh đã bắt đầu hành động.

Nhìn nữ sinh bước vội về hướng Lâm Nhàn, mọi người vừa hối hận vừa không khỏi thầm mắng trong lòng: Tiện nhân!

"Chào học đệ, cậu đến báo danh tân sinh sao?" Lý Nghiên đi tới trước mặt Lâm Nhàn, cười hỏi.

"Ân!"

Lâm Nhàn cười gật đầu, không nhiệt tình cũng chẳng cao lạnh.

Nhan trị Lý Nghiên đạt tới 85 phân, thân hình cũng tốt, hơn Miêu San San vài phần, có thể xem như nữ thần đại học.

Nhưng Lâm Nhàn là người hàng ngày tiếp xúc với Nhan Tiểu Mạn và Trương Mộng Dao, bởi vậy Lý Nghiên cũng chỉ đến thế mà thôi.

"Làm quen đi, tôi gọi Lý Nghiên, sinh viên năm ba chuyên ngành luật pháp công tác xã hội."

Lý Nghiên vừa nói vừa giơ tay ra.

"Lâm Nhàn!"

Hai người bắt tay, Lâm Nhàn đang định thu tay lại, bỗng nhiên cảm giác trong lòng bàn tay hơi ngứa.

Hắn nhìn về phía Lý Nghiên, phát hiện thần sắc cô không hề có bất kỳ biến hóa nào, phảng phất như vừa rồi chẳng có chuyện gì.

Thấy thế, Lâm Nhàn không khỏi âm thầm lắc đầu.

Lý Nghiên tiếp tục hỏi: "Lâm Nhàn học đệ học chuyên ngành nào?"

"Tài chính!"

"Cần tôi dẫn cậu đến điểm tiếp đón người mới không?"

Lý Nghiên vắt chéo hai tay sau lưng, nghiêng đầu, mái tóc tung bay theo gió, dùng đôi mắt to chăm chú nhìn hắn.

Không thể không thừa nhận, phụ nữ này rất thành thục, biết rõ tư thế nào mới có thể bộc lộ dáng người ra nhất.

"Vậy làm phiền học tỷ!" Có người nguyện ý dẫn đường, Lâm Nhàn đương nhiên vui lòng tiếp nhận.

Những sinh viên mới nhao nhao dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Lâm Nhàn.

Bọn họ đương nhiên không có đãi ngộ này, đành phải tự tìm điểm tiếp đón tân sinh của chuyên ngành mình.

Trên đường đi, Lý Nghiên không ngừng tạo chủ đề, Lâm Nhàn cứ trả lời không mặn không nhạt.

"Học đệ quê ở đâu?"

"Thành phố Giang Trấn!"

"A, cách Kim Lăng rất gần, khó trách học đệ một mình đến báo danh."

"Đồng hồ của học đệ thật đẹp, chắc là không rẻ nhỉ?"

"Hàng giả, không đáng tiền."

...

Thái độ của Lâm Nhàn chẳng những không khiến Lý Nghiên cảm thấy chán ghét, ngược lại còn khơi dậy lòng háo thắng của cô.

Lý Nghiên liếc nhìn Lâm Nhàn, cắn môi dưới, thầm nghĩ: Chị đây không tin không bắt được cậu!

Về phần Lâm Nhàn nói đồng hồ trên tay là hàng giả, Lý Nghiên tuyệt đối không tin.

Người mặc một set hàng hiệu mà mang một đồng hồ giả, lừa gạt ai đây?

Một đường đi tới điểm đón người mới của hệ tài chính, Lý Nghiên bỗng nhiên nói: "Học đệ, tới nơi rồi, tôi đi trước!"

Lâm Nhàn lập tức hiểu nguyên nhân Lý Nghiên đột nhiên muốn đi.

Bà chị này bắt đầu chơi kiểu dục cầm cố túng đây mà.

"Cám ơn học tỷ!" Lâm Nhàn thản nhiên nói tiếng cám ơn.

"Lần sau gặp!"

Lý Nghiên dứt lời, tiêu sái quay người rời đi.

Lúc này, dưới lều che nắng, hai học tỷ vừa nhìn thấy Lâm Nhàn, mắt lập tức sáng lên như đèn pha.

Một người trong đó nhiệt tình hỏi: "Học đệ có mang theo thư thông báo trúng tuyển và thẻ căn cước không?"

"Có đây!"

Lâm Nhàn mở balo lệch vai, lấy ra thư thông báo trúng tuyển và thẻ căn cước, đưa tới.

Xác nhận xong, học tỷ kia nhiệt tình giới thiệu thủ tục nhập học và những loại phí tổn cần nộp.

Cuối cùng, cô đưa một tờ giấy ra, bảo: "Học đệ ký tên ở đây là xong!"

"Tốt!"

Lâm Nhàn nhận bút bi, nhanh chóng ký tên của mình.

Trong khoảng thời gian này, nhờ luyện tập thư pháp bút đầu cứng mà chữ viết của hắn càng ngày càng đẹp, hơn nữa còn mang theo phong cách phiêu dật thoải mái.

Xem chữ biết người!

Học tỷ nhìn thấy chữ kí của Lâm Nhàn, hảo cảm với hắn lại tăng thêm vài phần.

Chữ viết đẹp mắt nói rõ hắn từng khổ luyện, mà luyện chữ lại là một chuyện vô cùng khô khan.

Bởi thế, vẻn vẹn một cái chữ kí thôi cũng có thể thấy được Lâm Nhàn là người rất kiên nhẫn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status