Thông tin truyện
Thật ư? Thật ư? Phải là hồng phai xanh thắm
Tên gốc: Tri phủ? Tri phủ? Ứng thị lục phì hồng sấu.
Hồng phai xanh thắm ý chỉ thời điểm cuối xuân hoa rụng lá đâm chồi, hàm ý mùa xuân qua đi nhưng thời gian vẫn trôi, hoa tàn nhưng cây vẫn đâm chồi nảy lộc. Ý tác giả là tiếc thương hồng nhan, tiếc cho thời gian vẫn trôi, cuộc sống vẫn tiếp diễn còn nhan sắc tuổi trẻ người con gái lại chóng lụi tàn.
Truyện kể về một cô nhân viên công vụ ở tòa án xuyên về cổ đại trong thân phận một thứ nữ nhà quan. Mẹ đẻ là di nương bị hại chết, cha ruột sủng thiếp, giả nhân giả nghĩa. Trong hoàn cảnh như vậy, nữ chính với thân phận đứa bé 4 tuổi đã cố gắng sinh tồn, dùng sự khôn khéo để đấu tranh cho hạnh phúc của mình. Truyện không mang tính chất YY, nữ chính xuyên không phải siêu nhân thánh nữ, chỉ khéo léo cư xử cho phù hợp hoàn cảnh, ngoài ra tính cách nàng vô cùng đáng yêu, suy nghĩ hài hước. Nam chính là một lãng tử quay đầu, để có thể cưới được nữ chính anh đã phải vận dụng rất nhiều quỷ kế. Tác giả cũng lồng vào truyện những suy nghĩ đánh giá về cuộc sống cổ đại với nhiều so sánh rất dí dỏm thông qua cái nhìn của nữ chính.
Danh sách chương
- Chương 51: Trân châu và mắt cá
- Chương 52: Một ngày dạo chơi ở phủ Tương Dương hầu. Phần thượng
- Chương 53: Một ngày dạo chơi phủ Tương Dương hầu. Trung
- Chương 54: Một ngày dạo chơi phủ Tương Dương hầu. Hạ
- Chương 55: Con dâu gương mẫu
- Chương 56: Làm phụ nữ không dễ
- Chương 57: Một màn chị em
- Chương 58: Nửa ngày dạo chơi chùa Quảng Tế
- Chương 59: Nửa ngày dạo chơi chùa Quảng Tế. Hạ
- Chương 60: Người mà phạm đến ta, ta tất sẽ phạm lại người
- Chương 61: Tháng ngày thái bình
- Chương 62: Loạn thân thìn [‘]
- Chương 63: Bình yên sau đại loạn
- Chương 64: Con cả con thứ, con dòng chính con vợ lẽ, Khổng Dung
- Chương 65: Tiệc đầy tháng, nhà có tước, tai bay vạ gió
- Chương 66: Dưới tàng hải đường, con dế, ve sầu, núi đá
- Chương 67: Hai mối hôn
- Chương 68: Cũ không đi, mới không đến
- Chương 69: Ận trung thì dễ mà tận hiếu lại khó
- Chương 70: Vẫn là anh Trường Bách được phúc nhờ vợ
- Chương 71: Cứng nhắc
- Chương 72: Nguyên nhân hậu quả
- Chương 73: Bị tập kích, được cứu giúp
- Chương 74: Đêm lạnh, mặt sông, tiết lộ, vạch trần
- Chương 75: Nghĩ về việc nghĩ về người
- Chương 76: Về lại nhà tổ
- Chương 77: Con đường thăng chức an toàn của quan võ
- Chương 78: Gà mái già hoá vịt, thế giới thật diệu kỳ
- Chương 79: Tương lai mù mịt của ba chị em
- Chương 80: Bản lĩnh của lão phu nhân, chỗ của dì lâm, quyết tâm của mặc lan
- Chương 81: Hôn sự của mặc lan, như lan gào thét , minh lan ung dung
- Chương 82: Sau quốc tang, việc vui tới cửa
- Chương 83: Em họ, xin chào
- Chương 84: Mặc lan lấy chồng
- Chương 85: Sắp đến kì thi hương, hạ hoằng văn về nhà
- Chương 86: Vợ lẽ, thiếp thất, hầu gái, đều không được
- Chương 87: Ngày x đen tối, mọi việc không hợp, chỉ hợp bắt gian
- Chương 88: Vứt sạch
- Chương 89: Trời xanh tựa biển biếc
- Chương 90: Ruộng cằn
- Chương 91: Không thấy thì không biết, cổ đại thật kỳ diệu
- Chương 92: Việc kết hôn của như lan
- Chương 93: Những ngày cuối cùng đã qua
- Chương 94: Phỏng đoán về người đằng sau một âm mưu
- Chương 95: Hai phương thức thuyết phục
- Chương 96: Cổ đại chết tiệt này
- Chương 96-2: Phiên ngoại: báo cáo quá trình lên đối sách kết hôn với kẻ lừa đảo
- Chương 97: Quyết định
- Chương 98: Cô sáu nhà chúng tôi vốn là con vợ cả
- Chương 99: Mấy phen bàn về vấn đề của hồi môn