Tổng tài ngốc nghếch của nhà ai?

Chương 13


Mà kể cũng lạ, hôm nay hắn ta cũng đi một mình mà không gọi theo nguyên chủ "Nguyễn Hạ Lam" cô đây. Không hiểu là có lí do gì? Hay Văn Hóa đã chuẩn bị kế hoạch cho cô ra rìa để theo đuổi nữ chính Hồng Ngọc rồi? Nếu vậy hẳn là trong khoảng thời gian này nữ chính cũng nên đến Trịnh gia làm gia sư kiêm bảo mẫu cho nam chính rồi chứ?

"Cậu hiểu đề bài không?" Hồng Ngọc xoay tờ đề và hướng giải quyết vừa nêu ra trước mặt Hạ Lam. Cô nhíu mày nhìn đến, trên mặt giấy chỉ in vỏn vẹn mấy chữ: "Trong 2 giờ đồng hồ, với N tiền bạn kiếm thêm được bao nhiêu?"

Nếu cô nhớ không nhầm thì đây là đề bài của một trường đại học nào đó trong thực tế mà? Má tác giả nghĩ đây là truyện liền ăn cắp ý tưởng của người ta đấy à? Hừ hừ, vậy là không tốt biết không? Có tin đây tìm bản quyền kiện má lên tòa không hả?

"Một đề bài đầy tính sáng tạo và ứng dụng khả năng thực hành!" Hồng Ngọc mỉm cười đầy ngưỡng mộ "Mặc dù hơi khó khăn nhưng thầy Duy nói đúng lắm, không khó khăn không trưởng thành!"

"Thầy Duy à?" Hình như trong truyện có một vị nam phụ là giáo viên hay sao ý nhở?

Đúng rồi! Hạ Lam nhớ ra rồi!
Từ đề bài thực hành khó khăn, Hồng Ngọc thực hiện một kế hoạch thiên tài thu được số tiền kỉ lục. Sau đó giống như vận mệnh sắp đặt, vị giáo viên này liền có nhận thức sâu sắc với cô, còn ưu ái cho cô "1 điều kiện bất kì".

Tại sao bạn Lam cũng cùng nhóm mà không được đãi ngộ như trên ấy à? Thầy Duy kia có vẻ là Tôn Ngộ Không chuyển sinh, nhìn phát biết ngay bạn Lam chỉ là kẻ ăn theo không ra gì!
Ẹc, đó là thứ đồ của nhân vật chính! Nữ phụ xớ rớ bảo sao bị trù.

Hồng Ngọc không sử dụng điều kiện này cho mình mà xin thầy nộp hồ sơ thi đại học muộn cho Văn Minh, làm người bảo hộ trực tiếp cho nam chính đến trường! Vì sao giáo viên này đủ sức đứng ra nói chuyện với nhà họ Trịnh, ôm người đi ấy à? Hạ Lam nói thật là cô cũng không nhớ bối cảnh của ông thầy này lắm. Nhưng chắc chắn đã mang danh nam phụ thì vốn liếng cũng không tệ, ít cũng là chủ mấy cái tập đoàn ABC nào đó..

Công năng của vị giáo viên này không chỉ dừng ở chuyện bảo kê nam chính. Song hành với việc nhận biết Hồng Ngọc, người đọc còn được xem một màn tình cảm thầy trò sâu lắng sinh động.. chỉ còn thiếu chút nữa là lăn đến bên giường.
Chậc chậc, cũng zui!
Cô ngày xưa cũng xuất sắc vô cùng mà Đăng Khoa chẳng thèm nhìn một cái! Nghĩ bắt được tâm đàn ông thuần thục trưởng thành đơn giản thế hay sao? Hứ, hư cấu!

"Hạ Lam hôm nay lạ thật đó!" Hồng Ngọc nửa cười nửa không nhìn qua cô, đôi mắt ánh lên sự nghi ngờ sâu sắc "Cậu vẫn còn mệt lắm à?"

"Nhìn cái đề bài này ai không mệt chứ?" Hạ Lam ậm ừ cho qua. Đêm qua cô đã nghĩ kĩ rồi, thật ra nữ chính phát hiện cô không còn là cũng chả vấn đề. Xét nghiệm ADN thân thể này vẫn là Nguyễn Hạ Lam cơ mà, nói linh hồn bị thay đổi ai tin?
Hơn nữa bắt cô ngày ngày diễn kịch quỳ liếm người khác? Thôi đi! Cô thà quay về thân xác tan tành kia cho xong! "Đau hết cả đầu!"

"Vậy hả?" Nữ chính cười nhạt, thần sắc khôi phục bình thường nhưng lại mang theo mấy điểm khinh khi trong đáy mắt "Nếu không phải cậu vẫn lười học như thế, mình còn sợ cậu bị người khác xuyên qua!"

"Xuyên qua là cái gì?"

"Chính là một linh hồn vì lí do nào đó nhảy đến thân xác của một người khác.." Hồng Ngọc cẩn thận giải thích "..Trong tiểu thuyết hay nhắc đến lắm, cậu.. À quên, cậu có bao giờ đọc sách đâu cơ chứ!"

"Ừ, mấy cái đó nhiều chữ, nhức mắt chết được!" Hạ Lam hơi rùng mình, không hiểu sao lại nhớ đến Tịnh Nhi ở nhà. Hình như trước đây mỗi lần cô nàng dụ dỗ mình xem cái gì đó đen tối đều sẽ dùng vẻ mặt này..

"Ơ mà Văn Minh vào phòng sách cùng chúng ta đúng không?" Hồng Ngọc lúc này đã nhớ đến sự tồn tại của nam chính, cô nàng vừa uống nước ngọt Văn Hóa mang lên, vừa chậm rãi hỏi "Đi đâu rồi? Có khi nào bị lạc không?"

"Lạc.." Lạc trong phòng sách!
Má à, má bị ngớ ngẩn hay sao mà nghĩ ra cái lí do hay gớm vậy?
Hạ Lam định chỉ chỗ nam chính ngồi cho Hồng Ngọc, nhưng nghĩ đến cậu ta vẫn còn đang giả ngốc. Một kẻ ngốc đọc tạp chí kinh tế, không hiểu nữ chính thấy có hoảng hốt hay không?
"Để tôi ra xem, cậu cứ làm việc tiếp đi, tí nữa xong tôi sẽ cho ý kiến!"

"Lười học như vậy không tốt!" Hồng Ngọc nắm tay cô lại, nhỏ giọng khuyên nhủ "Sau này ra trường cậu sống kiểu gì?"

"Cậu nói cũng đúng!" Hạ Lam nhún vai gật đầu, dù cô không có thiện cảm với nhân vật trong truyện này lắm nhưng chung quy lại nữ chính cũng chỉ lo cho nguyên chủ mà thôi "Sau này chăm học là được!"

"Cậu chăm nổi không?" Ai ngờ vừa thuận theo đã bị Hồng Ngọc xoay "Bao nhiêu việc, yêu đương với Văn Hóa tốn thời gian, còn nhiệm vụ chăm sóc Văn Minh nữa chứ.."

"À ừ.." Hạ Lam dường như nghĩ đến cái gì, không đổi sắc mặt hùa theo "Vì bận linh tinh nên không học được, tôi đang tính bỏ hết để tập trung đây!"

"Bỏ hết?" Hồng Ngọc ngạc nhiên nhìn cô, đôi mắt đẹp khẽ nhíu lại "Ý cậu là gì?"

"Bỏ chồng! Bỏ người yêu!" Hạ Lam haha cười đùa, còn ác ý vươn tay chạm tới bên má nữ chính một cái. Ù ôi, hàng tốt nha, mềm mại nhẵn nhụi, chả bù cho ai đây.. "Nói chung là trở về cuộc sống trước đây, cậu có cho tôi ở cùng nữa không?"

"Lại nói bậy gì đó?" Hồng Ngọc nghĩ rằng cô đùa, đưa tay gạt cái tay đang sờ loạn của cô ta, thở phào một tiếng "Bỏ yêu đương còn tạm chấp nhận, bỏ chồng làm sao được?"

"Sao không được?" Cô ngã người dựa ra sau ghế, hai bàn tay buông xuôi buồn thảm "Dù tôi không chủ động cũng tự phải cho cậu ta rơi! Vì từ thứ hai này không đến trường, tôi sẽ phải đi công ti thực tập. Gia đình đang tính thuê người khác trông nom Văn Minh rồi."

"Thuê kiểu gia sư hay bảo mẫu?" Hồng Ngọc dĩ nhiên có hứng thú với thông tin này, vội vàng hỏi han "Cậu xem, mình.."

"Cả gia sư với bảo mẫu kết hợp!" Hạ Lam gật gật đầu "Hồng Ngọc cậu muốn làm à?"

"Việc làm thêm của mình dạo này khó khăn lắm, ông chủ cứ quấy rối hoài.." Nữ chính nhìn xa xăm, đôi mắt to tròn lại ngấn một tầng nước mắt như thể bị ai bắt nạt. Cảm phiền không diễn với tui được không? Tui là con gái, nhìn gái đẹp sẽ nhức nách! "Nếu như được mình cũng có thể ở cùng cậu nhiều hơn.."

"Nói cũng đúng!" Hạ Lam giả trá gật gù, tôi cũng không hi vọng chia tý nhà họ Trịnh sẽ quay lại ở chỗ tồi tàn đó của bạn đâu! Thôi thì làm bà mối, tôi đang giúp nữ chính một chuyện tốt! "Vậy để tôi nói lại với mọi người xem sao, chắc mai là có kết quả!"

"Được vậy thì tốt quá!"

"Cậu cố gắng đợi đi nha!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status