Tổng tài ngốc nghếch của nhà ai?

Chương 4


"Tôi không sao!" Hạ Lam gật đầu, lui lại vài bước cho mỹ nhân đi. Chậc, thân thể này cũng tên là Hạ Lam, trùng hợp dữ ta!
Ây, giờ không phải thời điểm nên nghĩ lung tung đâu, trọng điểm bây giờ là tìm cách giải quyết kìa!

Cô bị nổ tanh bành như vậy nhất định là đã chết rồi, không hiểu lí do gì tự dưng lại chiếm được thân xác người này. Vậy linh hồn người này đâu rồi? Đã chết hay vẫn còn ở đây đợi cô ngủ liền đi ra đoạt xá?

Tiếp theo cô nên hành xử như thế nào? Giả bộ không biết gì? Mất trí nhớ? Ngây ngô.. Kiểu đó có lộ liễu lắm không? Nhỡ bị phát hiện là yêu quái chiếm xác người khác liệu có bị pháp sư trừ ma đến tiêu diệt hay không?
Thực chất Hạ Lam chả sợ pháp sư gì đó đâu, nhưng cô đường đường là một linh hồn chính trực, vì cứu N người nên mới hi sinh. Nay tự dưng bị pháp sư bắt, phong ấn ngàn năm không cho luân hồi gì đó thì thật oan uổng lắm!
"Sao tự dưng tôi lại ở đây ấy nhỉ? Không thể nhớ nổi!"

"Cậu đấy, đã bảo đừng đi chơi đêm rồi mà không nghe!" Mỹ Nhân không vui kéo cô xuống giường thân tình khuyên bảo "Xem đi, giờ cả người gầy rộc, tinh thần xuống dốc, đến cả quả bóng cũng tránh không nổi!"

"Haha.." Cười trừ là chân lí! Hạ Lam tiếp nhận dạy bảo, trong lòng thầm suy xét. Chủ nhân thân thể này là loại người gì vậy? Đi chơi đêm đến gầy cả người?
Ây gô, nhìn lại cái bộ ngực 101cm thế này, Hạ Lam cảm thấy tường thành của mình trước kia có lẽ nên gọi là suy dinh dưỡng hạng nặng!

"Mà.. Trịnh Văn Minh đúng là ngốc thật à?" Mỹ Nhân đột nhiên bật ra một cái tên, theo đó tiếng thở dài tiếc hận cũng càng sâu sắc "Anh ấy đẹp như vậy.. Hạ Lam, cậu làm vợ anh ấy cũng nên đối tốt với anh ấy một chút!"

"Cái gì?" Trịnh Văn Minh? Này chả phải nam chính trong bộ truyện cô vừa mới xem một nửa sao hả? Còn ngốc thật với ngốc giả nữa chứ? Đùa nhau à?..

"Mình vẫn không thể hiểu nổi cậu Hạ Lam ạ!" Mỹ Nhân tiếp tục thở dài, đôi mắt to tròn ngây thơ nhìn xa xăm "Vì sao cậu yêu Văn Hóa lại đi kết hôn với Văn Minh?"

"Cô.." Còn Văn Hóa? Ahaha, nhất định là cô đang mơ! Hạ Lam nuốt nước bọt N lần, thật lâu mới khó khăn lên tiếng "Cậu không phải là Hồng Ngọc đấy chứ?"

"Mình là Hồng Ngọc đây!" Mỹ Nhân gật đầu nhìn cô nghi hoặc "Cậu sao vậy Hạ Lam? Từ nãy đến giờ cư xử lạ quá!"

Hồng Ngọc?
Hơ hơ, cái này nhất định là trùng hợp nối liền trùng hợp thôi! Còn nếu không thì bạn Mỹ Nhân trước mắt này dám chắc trăm phần trăm bị ảo luôn! Cái kiểu đọc truyện xong mơ ước được làm nữ chính, sau đó tự phân vai diễn cho người bên cạnh ấy..
Đúng! Đúng! Chính là như thế!
Vậy thì khả năng cao chỗ này là bệnh viện tâm thần nè, và cái thân thể "Hạ Lam" cô đang mang cũng là một thành viên trong đó. Chậc, bệnh nhân tâm thần tinh thần kém phát triển nên dễ dàng bị thôn tính. Linh hồn nguyên chủ bị cô đánh bật rồi chiếm xác luôn!
Đáng tiếc cho mấy người đẹp, ai nấy đều thần kinh không được ổn định..

"Ê, làm gì mà lâu thế?" Cửa phòng tiếp tục bật mở, khuôn mặt phụ nữ trung niên nhăn nhó thò vào. Hạ Lam có thể thấy được người này mặc áo blu trắng, có lẽ là y tá hoặc bác sĩ gì đó "Gọi người cũng mất ngàn năm thế à? Phòng y tế không phải công viên đâu mà tâm sự!"

"Dạ, cô Duyên!" Mỹ Nhân Hồng Ngọc gật đầu nhu hòa, nụ cười trên môi nhếch lên ngọt ngào tựa mật, ai nấy nhìn đều phải thích mê "Chúng em sẽ ra ngoài ngay ạ!"

"Đi! Đi! Đi!" Tất nhiên ai ở đây không bao hàm Duyên sama, cô dứt khoát xua tay đuổi vịt không thương tiếc "Hết giờ học rồi, về nhà mà nằm!"

"Vâng!" Hồng Ngọc kéo tay Hạ Lam, lách qua người béo mầm cô nương chặn cửa, nhanh chóng rời khỏi "Chúng em chào cô ạ!"

Hạ Lam vẫn đang chìm trong suy tính bị người kéo ra khỏi cửa phòng. Đón chờ hai người phía ngoài là một hành lang dài rộng cực kì, những dãy lớp học san sát và vài sinh viên đang lục đục trở dậy, cất sách vở ra khỏi lớp.
Thì ra nơi này không phải bệnh viện tâm thần, đây là trường học..
Trường học..
Trường học..

Hạ Lam trợn mắt nhìn tên trường Đại học Hê Hê khắc thật to trên biển hiệu ngoài cửa, lại nghĩ đến một loạt những sự việc vừa xảy đến khi nãy. Cô phải dựa vào tường một lúc để tự bình ổn lại tâm trạng bản thân. Sau đó, Hạ Lam nhìn trời, thống khổ oán than: Mẹ kiếp! Thế giới của cô làm quái gì có trường đại học nào lấy cái tên phế vật như vậy! Đây đích xác là trường học của nữ chính nữ phụ trong <Chuyện tình yêu của tổng tài ngốc>!

Chẳng lẽ đây đúng là trong sách?

Nhưng.. Làm thế qué nào mà linh hồn cô chui được vào sách vậy trờiiiii???

*Thêm 1 bộ xuyên thư nữa 😂😂😂
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status