Tổng tài ngốc nghếch của nhà ai?

Chương 49


Diễn biến bên kia thuận lợi vô cùng, kẻ địch cuối cùng cũng bị tóm gọn chờ xử lí. Trần Duy còn chưa kịp thở phào đã phát hiện khu phía Tây bệnh viện đột nhiên xuất hiện một cột khói!

Cháy?

Lí nào tự dưng xảy ra cháy đơn giản như vậy? Bảo vệ đâu mau tới dập lửa đi chứ!

Tiếp đến, khu phía Đông, phía Nam.. cũng xuất hiện hàng loạt những cột khói trắng dày đặc. Tiếng la hét bắt đầu âm vang, kéo theo sau là tiếng còi báo động inh ỏi. Trong đầu Trần Duy lóe ra một tia suy tưởng, lẽ nào đám người vòng ngoài chỉ là con mồi, đây mới chính thức là âm mưu của chúng?
Quả nhiên không đợi Trần Duy thắc mắc lâu, địch cũng giống ta giả trang trà trộn vào đám đông. Chúng gây ra hàng loạt những đám cháy nhỏ ở những nơi không ngờ, kích động người trong bệnh viện ra ngoài hết để di chuyển lên phòng cấp cứu đặc biệt. Trần Duy tiến đến chỗ bảo an phe mình, rút súng chuẩn bị một cuộc quyết chiến.
Anh phải kéo dài thời gian một chút, chỉ cần giữ chân được chúng, cuộc phẫu thuật xong xuôi Văn Minh nhất định sẽ được đưa đi đầu tiên. Đến nơi đó.. cậu ấy sẽ an toàn!

*

Cuộc phẫu thuật thành công hơn cả mong đợi, thế nhưng nụ cười chưa kịp nở trên môi, tất cả bác sĩ y tá đã phải chật vật chạy đến thang khẩn cấp, di tản!
Hạ Lam liếc mắt nhìn qua cũng thấy được bóng dáng cao lớn quen thuộc của Ngọc Thái. Anh ta thấy cô cũng chỉ gật đầu nhẹ nhàng sau đó quay đi luôn. Lạnh lùng và lãnh đạm, nhưng đáng tiếc không thể khiến Hạ Lam xao động chút nào.
Cô cần một kẻ thế thân, một túi da đẹp mã hay không?
Dĩ nhiên là không rồi!
Và quan trọng hơn nữa.. Lúc này đang khẩn cấp, Hạ Lam nên chạy trước để tự bảo vệ tính mạng bản thân đã!
Thế nên là: Ngô Ngọc Thái, vĩnh biệt anh!

Trịnh Văn Minh yếu nhược nằm trên giường bệnh, gương mặt tinh xảo vì mất máu mà càng trở nên tái xanh. Vài vị bảo an nhanh tay tháo các thiết bị trợ lực lớn, thay vào đó là những thiết bị cầm tay loại nhỏ, phù hợp cho việc di chuyển. Bọn họ đặt Văn Minh nằm trên xe giường, nhanh chóng đẩy đến thang máy. Nhiệm vụ của Hạ Lam lúc này rất đơn giản, cô chỉ cần ôm mấy thứ đồ dùng rồi cun cút phía sau họ là được.
Càng xuống đến phía dưới khói trắng càng dày đặc. Ai nấy đều tự bỏ mặt nạ phòng độc và dưỡng khí của mình ra đeo vào. Một cô gái nhỏ không chút phòng vệ như Hạ Lam lại chẳng có ai để ý lưu tâm. Nhanh tay xé lấy một phần vạt áo phía sau, Hạ Lam thấm đẫm nước bịt lên mũi, cố gắng không để mình bị bỏ rơi. Tiếng súng giảm thanh tanh tách vang vọng, mùi máu tươi càng lúc càng nồng đậm, át đi hương vị khói cay xộc. Xác người nằm ngổn ngang trên mặt đất đủ để trả lời cho cô hay nơi này vừa xảy ra chuyện đáng sợ gì.

Đọ súng nữa kìa!

Trời ơi!
Thiên lí ở đâu? Cảnh sát ở đâu? Còn cứu hỏa các kiểu nữa chứ? Làm ơn giống xã hội bình thường một chút đi được không?
Hạ Lam theo chân bọn họ đến một chiếc xe thùng dài, ảo não phun trào. Cô thật sự hoài niệm xã hội cũ của bản thân, pháp luật nơi đó tốt vô cùng. Còn nhớ lúc Hạ Lam đánh nhau với người ta, cô chưa đấm được ba phát đã bị cảnh sát lôi lên phường làm việc, đâu có như bây giờ..

Xe thùng có số người bảo vệ vô cùng đông. Hạ Lam cùng gần chục người chen chúc phía sau, hai người còn lại lần lượt phân chia lên ghế lái và ghế phụ. Bọn họ ngồi ngay ngắn hay bên giường bệnh, căng thẳng cảnh giới.
Chiếc xe rất nhanh di chuyển khỏi vùng nguy hiểm. Ngay khi đi ra vòng ngoài lập tức có thêm một đội ngũ hộ tống phía sau. Nhưng đội ngũ này di chuyển chưa được bao xa đã vấp phải sự tập kích của địch. Ngay lập tức một màn lái xe đấu súng hoành tráng như phim hiển hiện trên đường phố. Người dân bên đường náo loạn cả lên, có người còn đen đủi ăn ngay đạn lạc, gào khóc inh cả một con phố.

Đi chưa được bao lâu, bảo an phía sau xe Hạ Lam liền xì xào to nhỏ. Một người kiên quyết mở cửa thông với buồng lái, lớn giọng chất vấn: "Nhầm đường rồi! Chúng ta đi về phía Nam cơ mà!"

"Không hề nhầm đâu!" Lái xe cười lạnh, động tác xoay người cực kì thuần thục, giương súng bắn thẳng. Người vừa thò đầu lên buồng lái hỏi vì bất ngờ nên tránh không kịp đường đạn, lập tức trợn mắt ngã xuống. Hạ Lam nhìn qua khe cửa kính vừa bị gã lái xe đóng sập, chỉ thấy bảo an bên ghế lái cũng đã đầm đìa máu chảy!
Chết.. Chết rồi?
Đây chính là kẻ phản bội trong truyền thuyết có phải không vậy trời?
"Chúng ta sẽ đi, có điều không phải là về phía Nam lũ ngốc ạ!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status