Trọng sinh chi hoan sủng

Chương 20: Giáo huấn (1)


Editor: Nguyên Hy | Beta: Cuồng Soái Ca (Ngọc Nhi)

Đỗ Hân vừa ăn vặt của Nhạc Tiểu Kỳ vừa nói: "Sợ cái gì chứa? anh ấy biết chị làm vậy cũng chỉ vì muốn tốt cho em, đây là yêu cầu cơ bản nhất mà anh ấy phải làm đối với em. Chị đã sớm nhìn ra được là anh ấy muốn chiều em lên đến tận trời rồi."

Lâm Tưởng nghe xong mím môi cố nén nụ cười.

Đỗ Hân liếc xéo cô một cái: "Muốn cười thì cứ cười đi không phải vụng trộm cười lén. Chị chỉ sợ anh ấy cứ chiều em như vậy sẽ trực tiếp chiều hư em thôi."

Lâm Tưởng chống cằm, bình tĩnh nói: "Em chịu được, sẽ không bị hư đâu."

Đề tài này quả thực không có cách nào để kết thúc cả. Đỗ Hân quay đầu chuyên tâm ăn quà vặt.

Nhìn thấy đồ ăn vặt của mình nhanh chóng biến mất, trong lòng Nhạc Tiểu Kỳ nhỏ máu: "Chị Đỗ, công ty có thể chi trả tiền đồ ăn vặt không?"

Đỗ Hân trừng mắt: "Cái đồ keo kiệt nhà em, có muốn chị nhổ ra trả lại emkhông?"

cô nói xong lời này liền làm cho Lâm Tưởng và Nhạc Tiểu Kỳ đồng thời nhìncô với ánh mắt ghét bỏ, cảm thấy đúng là "Người đáng ghét".

Đỗ Hân:........

********

Tới phim trường ở thành phố A đúng lúc đoàn làm phim chuẩn bị làm lễ khai máy. Lâm Tưởng nhìn thoáng qua đồ lễ trên bàn, rất phong phú, còn có cả đầu heo sữa nữa.

Đạo diễn và nam chính nữ chính cầm hương đứng ở giữa, đối diện với máy quay làm tư thế cúng bái. Lâm Tưởng đứng ở trong đám đông cũng được nhân viên công tác hiện trường phát cho nén hương, cì thế cũng đi theo mọi người tới cúng bái. Chẳng qua là nhóm phóng viên giải trí được mời tới chủ yếu là để quay phim chụp hình diễn viên chính, cho nên gần như không có máy ảnh nào quay về phía các vai phụ cả.

Các nghi thức xong xuôi chính thức khai máy, cảnh đầu tiên là do nam chính nữ chính đóng. Lâm Tưởng được phó đạo diễn kêu đi trang điểm, nói tiếp theo có khả năng là đến cản cảnh quay của cô.

Đỗ Hân kêu Nhạc Tiểu Kỳ chăm sóc tốt cho Lâm Tưởng, còn mình thì đi tìm đạo diễn tạo mối quan hệ tốt, xem ra cô cũng có quen biết với Triệu Tầm.

Bởi vì là bối cảnh ở đô thị chi nên diễn viên cũng không phải trang điểm quá phiền toái. không giống như phim cổ trang, phục trang rườm rà. Lâm Tưởng nhanh chóng thay đồ trang điểm xong. Khi chuẩn bị rời khỏi phòng hóa trang liền thấy Lý Hân Ý vội vàng chạy tới, hôm nay cô ta tới muộn.

Lý Hân Ý đối với ý tứ của Lâm Tưởng hôm gặp mặt ở studio đã vô cùng hiểurõ. cô ta cảm thấy Mic là một nhiếp ảnh gia nổi tiếng mà lại nhìn Lâm Tưởng bằng con mắt khác, khẳng định là bởi vì ở hậu trường Lâm Tưởng đã làm cho mọi người vô cùng ngạc nhiên. Bởi vậy có thể là: Giải thưởng Diễn viên mới của năm khẳng định không phải là do Lâm Tưởng có khả năng diễn xuất tốt, mà là do dùng thủ đoạn hèn hạ để cướp đi được!

Cả hai người đều là diễn viên mới, khả năng diễn xuất có thể kém nhau sao? Khẳng định là Lâm Tưởng có chỗ dựa vững chắc, không sai, chính là như vậy!

Sau khi đưa ra kết luật cho mình, cô ta càng quyết tâm coi Lâm Tưởng là đối thủ.

Suy nghĩ của Lâm Tưởng lại đối lập lại với cô ta, mỗi lần nhìn thấy bộ dáng hung ác táo bạo của Lý Hân Ý, liền không nhịn được lại muốn trêu đùa cô ta, sau đó đứng xem cô ta xù lông nhím (tức giận).

Cho nên khi thấy Lý Hân Ý nhìn cô với ánh mắt khinh thường, Lâm Tưởngnói: "Ngày khai máy quan trọng như vậy mà cũng có thể ngủ quên sao?"

Quả nhiên ngay lập tức Lý Hân Ý đã xù long nhím lên, trừng mắt nhìn cô nói: "Tôi bị kẹt xe!"

Lâm Tưởng là ra vẻ đã hiểu, nói: "Quả nhiên kẹt xe vẫn luôn là lý do được lấy ra dùng phổ biến."

Thiếu chút nữa Lý Hân Ý đã tức giận đến mức hộc máu, hận không thể nhào tới trước Lâm Tưởng đánh nhau tay đôi. Nhưng lát nữa cô có cảnh diễn, côphải nhanh chóng đi trang điểm, hoàn toàn không có thời gian để đánh nhau, chỉ có thể thở phì phò đi vào phòng hóa trang.

không có đối tượng để trêu đùa, Lâm Tưởng cảm thấy rất nhàm chán liền dẫn theo Nhạc Tiểu Kỳ đi ra phim trường.

Nhạc Tiểu Kỳ cầm theo bình nước cùng túi xách, vừa đi vừa hỏi Lâm Tưởng: "Chị, em cảm thấy chị không hề ghét Lý Hân Ý?"

Lâm Tưởng hỏi ngược lại: "Chị vì cái gì mà phải ghét cô ta chứ?"

"cô ta ở trên Weibo nói xấu chị!" Nhạc Tiểu Kỳ bất bình thay cô.

"Chuyện nhỏ không đáng để tức giận." cô nói.

cô nhận được Giải thưởng Diễn viên mới xuất sắc có chút kỳ lạ, nói khôngchừng thực sự là có..... Có thể là Cố Thành đứng sau lưng động tay động chân chăng? Trong những người cô quen biết, thì cũng chỉ có anh là người có năng lực làm việc này. Nhưng mà nếu là anh ấy thì vì cái gì mà anh ấy lạikhông nói cho cô biết chứ? Hơn nữa lúc ấy hai người còn chưa tính là có quen biết, anh ấy thật sự làm cho người ta hoài nghi mà.

Nhạc Tiểu Kỳ nhìn bộ dáng đi nhẹ nhàng thướt tha của Lâm Tưởng, khôngnhịn được lời từ trong lòng nói ra: "Chị Lâm Tưởng, tính cách của chị thất tốt, biết chuyện cũng không tức giận."

Lâm Tưởng cười, đời trước cô chính là dồn nén quá nhiều chuyện trong lòng, vậy nên mới làm cho mọi chuyện không thể vãn hồi. một đời này, cô cũngkhông dám giẫm lên vết xe đổi nữa. Lại nói, từ sau khi lòng dạ buông lỏng, ngược lại cô cảm nhận được rất nhiều thứ.

Cố Thành chính là thu hoạch ngoài ý muốn lớn nhất của cô.

Nghĩ đến Cố Thành, Lâm Tưởng nhịn không được muốn gửi tin nhắn cho anh. Nhưng lúc này thực sự không nên chơi di động, chỉ có thể từ bỏ.

Ba tháng đóng phim cũng không dài lắm đâu! Đột nhiên Lâm Tưởng khôngcòn chút hăng hái nào nữa, thật là muốn mãi ở bên cạnh Cố Thành không rời ra. Cố Thành hẳn là rất vui lòng nuôi cô, đời trước cũng vẫn muốn làm như vậy.

********

Ở trên phim trường, Đỗ Hân đang nói chuyện cùng Triệu Tầm, nhìn thấy Lâm Tưởng đã trang điểm xong hướng cô vẫy tay ý bảo cô qua đó. Lâm Tưởng nhanh chóng lại gần, cung kính chào một tiếng với Triệu đạo diễn.

Liền nghe thấy Đỗ Hân nói với Triệu Tầm: "Người bạn già, anh phải chiếu côngười mới thật tốt đấy, tuổi của cô ấy còn nhỏ cũng không có kinh nghiệm gì, anh phải chỉ dẫn nhiều."

Triệu Tầm lắc đầu nói: "Tôi thấy không phải như vậy, ngày hôm đó tôi có xem qua cô ấy diễn, diễn xuất vô cùng tự nhiên, tương lai nhất định phát triển."

Lâm Tưởng rất bất ngờ, ngày hôm đó cô chỉ diễn thử có một đoạn ngắn mà thôi, không ngờ hắn lại có thể đánh giá cao như vậy.

Đỗ Hân không thể không tỏ ra vẻ đắc ý, nhưng ngoài miệng vẫn còn khiêm tốn mà nói: "anh quá khen rồi, người trẻ tuổi phải học tập tiền bối thật tốt."

Lâm Tưởng ở bên cạnh nở nụ cười phụ họa, trong lòng lại không ngừng cười lạnh, chị đã không còn trẻ tuổi nữa rồi!

Ba người nói chuyện một hồi, hiền trường bày trí xong xuôi, vai chính cũngđã vào chỗ, Triệu Tầm cũng vội vàng muốn bắt đầu công việc. Đỗ Hân liền dẫn Lâm Tưởng đến khu vực nghỉ ngơi. Vừa nhìn các diễn viên diễn xuất, vừanhỏ giọng cùng Lâm Tưởng nói chuyện, "Công ty có việc gấp, chị không có cách nào ở đây với em được, có chuyện gì em cứ sai Tiểu Kỳ đi làm. Tuy rằng em ấy có hơi nhiều chuyện một chút, nhưng làm việc vẫn tương đối cẩn thận."

Lâm Tưởng gật đầu: "Em biết rồi."

Đỗ Hân dặn dò xong, khuôn mặt vẫn là vẻ u sầu, "Chị cảm thấy như vậy vẫnkhông yên tâm lắm?"

Lâm Tưởng lạnh lùng nói: "Mẹ, người cứ yên tâm đi, con gái đã trưởng thành rồi."

Tức khắc Đỗ Hân cảm thấy như bị mắc nghẹn, một hơi thở vào cũng khó khan để thở ra, một lúc lâu mới thở phì phò nói: "Chị không có con gái lớn như vậy!"

Diễn viên nam chính và nữ chính đều là người đang nổi, mức độ nổi tiếng rất cao, khả năng diễn xuất cũng vang danh không kém, đây cũng là nguyên nhân khiến cho Đỗ Hân nhìn trúng bộ phim này. Nhưng mà nhân phẩm của diễn viên ra sao thì phải nói sau.

"Em đừng tiếp xúc quá nhiều với Trịnh Đông, hắn là người đào hoa, kết hôn rồi vẫn còn ra ngoài ăn vụng khắc nơi." Đỗ Hân nhỏ giọng nói ở bên tai Lâm Tưởng: "Cũng nên cách xa Liễu Phỉ một chút, người này tính tình nhỏ nhen, ngoài mặt thì rất tốt nhưng trong lòng lại luôn ghi thù."

Lâm Tưởng nghe xong quay đầu lại nhìn cô, "Chị Đỗ, chỗ này nhiều người nguy hiểm như vậy, sao chị vẫn để cho em tới đây?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status