Truyền kỳ phu nhân

Chương 11: Mai Nguy Hiểm


Editor: Lép

Giản Dực vì không muốn gây trở ngại cho Mai Truyền Kỳ với con trai bảo bối gặp nhau, chỉ đem người đến dưới lầu tiểu khu, bỏ lại một câu "Quân Thanh hôm nay buổi tối không trở lại" nói xong liền rời đi.

Mai Truyền Kỳ tâm tình vui sướng cười nhỏ, đi vào thang máy, đến tầng 66 cũng là tầng cao nhất, gỡ kính râm và khẩu trang xuống, đem mắt nhìn vào máy quét ở cửa, xác nhận thân phận, "đát" một tiếng, cửa phòng tự động mở ra.

Hắn hít một hơi thật sâu, trong lòng cảm thấy cao hứng, lại có chút khẩn trương, nghĩ đợi lát nữa nên giải thích như thế nào với con trai về chuyện ly hôn với Quân Thanh đây.

Mai Truyền Kỳ rón rén đem nửa người trên ngó vào trong cửa.

Đột nhiên, một vật cứng lạnh đặt ngay Thái Dương hắn, ngay sau đó, một giọng nói non nớt đáng yêu ở bên tai hắn nghiêm túc vang lên: "Nói! Trở lại A thành lúc nào, gặp qua người nào? Đã làm chuyện gì?"

Nghe tiếng, Mai Truyền Kỳ lộ ra nụ cười cưng chiều, nghiêng đầu nhìn, liền thấy người máy hình người đang ôm một nam hài cầm súng laze.

Đứa nhỏ ước chừng bảy tuổi, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn hồng hào, đôi mắt sáng ngời cùng nụ cười ranh mãnh, cái miệng nhỏ phấn nộn lộ ra hàm răng trắng sáng, tóc ngắn màu á ma (nâu ánh kim hay có thể xen một chút màu đỏ và vàng) cùng quần cao bồi nhỏ quai chéo quả thực giống như là BJD búp bê (Ball Joint Doll: búp bê được mô phỏng theo cơ thể người thật), lớn lên phi thường tinh xảo xinh đẹp.

Hắn lập tức hướng tiểu nam hài kính chào theo nghi thức quân đội: "Báo cáo thủ trưởng, ta......"

Mai Truyền Kỳ lời còn chưa dứt, trong đại sảnh vang lên một giọng nói quen thuộc: "Chúc mừng hai vị trở thành hợp pháp phu phu."

Hắn hơi hơi sửng sốt, này không phải giọng nói Vương Chí Nghiệp sao?

Mai Truyền Kỳ nhìn sang chỗ phát ra giọng nói, nụ cười trên khoé miệng tức khắc cứng lại.

Ở đại sảnh, trên màn hình, chính là đang phát hình ảnh Vương Chí Nghiệp đang chúc mừng hắn và Phong Tĩnh Đằng.

Nói cách khác, con trai bảo bối của hắn đã biết chuyện hắn và Quân Thanh ly hôn, còn trong nháy mắt cùng với Phong Tĩnh Đằng kết hôn.

Thế nhưng, hắn đã phá huỷ hệ thống theo dõi của toà dân chính, thế nào lại có thể nhìn thấy mọi chuyện diễn ra ở toà dân chính chứ?

Bất quá, con hắn thông minh tài trí, cho dù phá hủy hệ thống theo dõi, cũng có thể dễ như trở bàn tay mà đem hệ thống theo dõi phục hồi lại tốt, sau đó đem hình ảnh theo về nhà của hắn.

Nhưng mà nó sao lại biết hắn sau khi trở về, liền cùng với Quân Thanh đến toà dân chính để ly hôn?

Mai Truyền Kỳ nghĩ nghĩ, không phải tiểu tử thúi này dùng thông tấn khí của Quân Thanh mà trang bị máy nghe trộm đi?

Ai~~~

Con hắn quá thông minh, cũng không biết là có tốt hay không.

Mai Truyền Kỳ thấy chuyện này cũng không giấu được nữa, vì vậy cũng nên nhanh chóng thẳng thắn.

"Con trai, ba ba thực xin lỗi con, vừa mới cùng mẹ con ly hôn, thế mà lại lấy về cho con một người cha khác." Hắn bổ nhào lên người con trai bảo bối, bộ dáng hắn lúc này muốn bao nhiêu đáng thương liền có bấy nhiêu đáng thương, quả thực giống như là người bị hại vậy.

Tiểu nam hài bĩu môi: "Đồ ngốc."

Hắn tận mắt thấy ba ruột ngu ngốc của mình thế mà lại cùng với một nam nhân xa lạ đăng kí.

Mai Truyền Kỳ trộm nhìn sắc mặt con trai, tựa hồ không trách hắn và Cố Quân Thanh ly hôn.

Hắn cẩn thận hỏi: "Con trai, ba ba cùng mẹ con ly hôn, con không tức giận sao?"

Tiểu nam hài ánh mắt lóe lóe: "Nếu con tức giận, vậy các ba ba sẽ phục hôn sao?"

Mai Truyền Kỳ thản nhiên nói: "Sẽ không."

Tiểu nam hài trợn trắng mắt: "Một khi đã như vậy, con đây tức giận thì có ích lợi gì?"

"Con trai, con thật tốt!" Mai Truyền Kỳ hung hăng hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu nam hài: "Đã hơn một năm không thấy, nhớ chết baba."

Hắn còn tưởng rằng nhi tử sẽ tức giận không để ý tới hắn nữa, không nghĩ rằng con hắn lại thấu tình đạt lý như vậy.

Tiểu nam hài bất mãn mà chu chu cái miệng nhỏ: "Ba ba hôn làm đau con."

Mai Truyền Kỳ sờ sờ mặt, xác thật có chút đau: "Ba ba đi tắm rửa một cái, đổi quần áo mới."

Hắn đi lên lầu hai, ngay sau đó, nhớ tới cái gì, ở trước cửa phòng, dừng chân lại, hô xuống dưới lầu một câu: "Mai Nguy Hiểm, tự mình xâm nhập hệ thống theo dõi toà dân chính là phạm pháp, lần sau không được làm như vậy nữa."

Vừa mới nói xong, một bạch quang xẹt qua tai hắn, "phanh" một tiếng, bình hoa phía sau bị laser bắn cho thành mảnh vụn.

Mai Truyền Kỳ nhìn đống mảnh vụn phía sau: "Ta thao, Mai Nguy Hiểm, con muốn mưu sát ba ruột a."

Dưới lầu lập tức vang lên tiếng non nớt rống giận: "Không được kêu tên đầy đủ của con."

Mai Nguy Hiểm hận nhất người khác kêu tên đầy đủ hắn, cái này giống như đụng vào nghịch lân của hắn.

Mai Truyền Kỳ hừ hừ hai tiếng: "Người còn chưa lớn, sao tính tình lại càng ngày càng tệ vậy."

Miệng thì nói như vậy, thế nhưng, trên mặt lại không kiềm được nhếch lên nụ cười sủng nịch.

Dưới lầu Mai Nguy Hiểm thấy Mai Truyền Kỳ đi vào phòng, đem màn hình dừng lại hình ảnh Phong Tĩnh Đằng mặc quân phục màu đen.

Đem Phong Tĩnh Đằng từ đầu tới chân tinh tế nhìn một lần, đột nhiên, đôi mắt xinh đẹp hiện lên tiếu ý thâm trầm.

Lúc này, chuông cửa vang lên.

Mai Nguy Hiểm lấy lại tinh thần, đi tới cửa, nhìn thấy trong camera an ninh xuất hiện nam nhân mặc quân phục màu đen đang đứng ở trước cửa ấn chuông.

......
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status