Thông tin truyện
Vệ sĩ bất đắc dĩ
Đánh giá: 8.9/10 từ 707 lượt.
“Anh có nhà không?”
“Không có!”
“Anh có xe không?”
“Không có!”
“Tài khoản của anh có trên bảy con số không?”
“Không!”
“Anh có việc làm không? Tiền lương mỗi năm được bao nhiêu?”
“Không có!”
Tiêu Tình vuốt tay, cười khinh bỉ, rồi xách túi đứng dậy, sau đó xé nát tờ hôn ước thành nghìn mảnh ngay trước mặt Tần Hạo.
Tần Hạo ngơ ngác nhìn cô ta, trong lòng bỗng nhiên tức giận vô cùng.
Đây có còn là cô bạn gái, tình đầu, thanh mai trúc mã trong trí nhớ của anh không vậy?
Đây có còn là vị hôn thê mà mình lưu luyến không rời trong những năm tháng chiến đấu ở thế giới ngầm hắc ám kia không?
Tại sao cô ta lại trở nên thực dụng, tuyệt tình thế này?
“Cái gì cũng không có thì anh còn đến tìm tôi làm gì? Sao tôi có thể lấy loại nghèo rớt mồng tơi như anh được chứ? Haha, ra chỗ khác chơi đi!”
Tiêu Tình ném vài tờ tiền xuống, thanh toán, rồi kiên quyết xoay người, kiêu căng bước đi.
Nhìn theo bóng hình xinh đẹp đó, lòng Tần Hạo đau như cắt, đến nỗi không thể thở được.
Trong quán cà phê cũng có không ít người, bọn họ đều nhìn Tần Hạo với ánh mắt coi thường, tất cả đều khinh bỉ nhìn cái tên khố rách áo ôm, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga này.
“Haha, vất vả chờ đợi tám năm, mãi mới đến ngày công thành danh toại rồi quyết định lui về ở ẩn để quay về gặp cô ta, chẳng ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này!”
Tần Hạo đi ra khỏi quán cà phê như người mất hồn, giữa đường lớn, anh bước đi như cái xác không hồn, anh không biết hiện giờ bản thân nên đi đâu, phải làm gì.
Anh vốn là đội trưởng của chiến đội Long Thần mạnh nhất Hoa Hạ, chiến đấu vì đất nước suốt bao nhiêu năm. Hiện giờ, anh từ bỏ thân phận kia, trở về Trung Hải, khát vọng được sống một cuộc sống bình thường với cô gái có hôn ước với mình – cô cả nhà họ Tiêu, nhưng không ngờ, lòng người đã đổi thay.
Tám năm chờ đợi ròng rã đổi lại là sự phản bội của tình đầu, chán nản, muộn phiền, Tần Hạo tìm rượu giải sầu, ai ngờ trong hơi men chếnh choáng lại vào nhầm phòng hai cô gái xinh đẹp, nhìn thấy hai đóa hoa đỏ rực trên ga trải giường, Tần Hạo thở dài, khuôn mặt lộ vẻ phiền não: “Tôi sẽ chịu trách nhiệm mà!” “Chịu trách nhiệm?” Lâm Vũ Hân lên giọng chất vấn: “Hai chị em chúng tôi, anh định chịu trách nhiệm với ai?”
Một số truyện hay cho bạn đọc tiếp
“Không có!”
“Anh có xe không?”
“Không có!”
“Tài khoản của anh có trên bảy con số không?”
“Không!”
“Anh có việc làm không? Tiền lương mỗi năm được bao nhiêu?”
“Không có!”
Tiêu Tình vuốt tay, cười khinh bỉ, rồi xách túi đứng dậy, sau đó xé nát tờ hôn ước thành nghìn mảnh ngay trước mặt Tần Hạo.
Tần Hạo ngơ ngác nhìn cô ta, trong lòng bỗng nhiên tức giận vô cùng.
Đây có còn là cô bạn gái, tình đầu, thanh mai trúc mã trong trí nhớ của anh không vậy?
Đây có còn là vị hôn thê mà mình lưu luyến không rời trong những năm tháng chiến đấu ở thế giới ngầm hắc ám kia không?
Tại sao cô ta lại trở nên thực dụng, tuyệt tình thế này?
“Cái gì cũng không có thì anh còn đến tìm tôi làm gì? Sao tôi có thể lấy loại nghèo rớt mồng tơi như anh được chứ? Haha, ra chỗ khác chơi đi!”
Tiêu Tình ném vài tờ tiền xuống, thanh toán, rồi kiên quyết xoay người, kiêu căng bước đi.
Nhìn theo bóng hình xinh đẹp đó, lòng Tần Hạo đau như cắt, đến nỗi không thể thở được.
Trong quán cà phê cũng có không ít người, bọn họ đều nhìn Tần Hạo với ánh mắt coi thường, tất cả đều khinh bỉ nhìn cái tên khố rách áo ôm, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga này.
“Haha, vất vả chờ đợi tám năm, mãi mới đến ngày công thành danh toại rồi quyết định lui về ở ẩn để quay về gặp cô ta, chẳng ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này!”
Tần Hạo đi ra khỏi quán cà phê như người mất hồn, giữa đường lớn, anh bước đi như cái xác không hồn, anh không biết hiện giờ bản thân nên đi đâu, phải làm gì.
Anh vốn là đội trưởng của chiến đội Long Thần mạnh nhất Hoa Hạ, chiến đấu vì đất nước suốt bao nhiêu năm. Hiện giờ, anh từ bỏ thân phận kia, trở về Trung Hải, khát vọng được sống một cuộc sống bình thường với cô gái có hôn ước với mình – cô cả nhà họ Tiêu, nhưng không ngờ, lòng người đã đổi thay.
Tám năm chờ đợi ròng rã đổi lại là sự phản bội của tình đầu, chán nản, muộn phiền, Tần Hạo tìm rượu giải sầu, ai ngờ trong hơi men chếnh choáng lại vào nhầm phòng hai cô gái xinh đẹp, nhìn thấy hai đóa hoa đỏ rực trên ga trải giường, Tần Hạo thở dài, khuôn mặt lộ vẻ phiền não: “Tôi sẽ chịu trách nhiệm mà!” “Chịu trách nhiệm?” Lâm Vũ Hân lên giọng chất vấn: “Hai chị em chúng tôi, anh định chịu trách nhiệm với ai?”
Một số truyện hay cho bạn đọc tiếp
- Gió ấm không bằng anh thâm tình
- Một thai 6 tiểu bảo bảo - Tổng tài daddy bị tra tấn
- Này bác sĩ hư hỏng em yêu anh
- Vương phi đa tài đa nghệ
- Tam thốn nhân gian
- Ma đế truyền kỳ
- Cưng chiều cô vợ quân nhân
- Cuồng thám
- Cục cưng có chiêu
- Cô vợ thần bí muốn chạy đâu
- Phu nhân em thật hư hỏng
- Lãi được bé yêu
- Triền miên sau ly hôn
- Giường anh chia em một nửa
- Nhà có manh thê cưng chiều
- Hẹn kiếp sau gặp lại chàng
- Cây kim sợi chỉ
- Chàng rể đại gia
- Chọc tức vợ yêu - Mua một tặng một
- Thay chị lấy chồng
- Ông bố bỉm sữa siêu cấp
- Đức Phật và nàng (Rất hay!)
- Bà chủ cực phẩm của tôi
- Ám hương
- Long tế
- Vợ boss là công chúa
- Siêu đại gia trong trường học
- Tay ôm con tay ôm vợ
- Chàng rể phi thường
- Yêu anh từ trang giấy
- Chàng rể cực phẩm
- Boss nữ hoàn mỹ
- Cận vệ của người đẹp
- Long vệ siêu đẳng
- Long tế chí tôn
- Long thần tại đô
- Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
- Trọng sinh hào môn: Anh hai đừng chạy!
- Linh vũ thiên hạ
- Cô vợ tái sinh
- Người thừa kế hào môn
- Phàm nhân tu tiên
- Bách luyện thành thần
- Ma đạo tổ sư
- Kết hôn chớp nhoáng tổng tài ly hôn đi
- Tình nhân của tổng tài
- Vệ sĩ bất đắc dĩ
- Thần y ở rể
- Cô dâu bị chiếm đoạt
- Em là thế giới của anh
- Đệ nhất sủng
Danh sách chương
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250