Vua mua sắm tam giới

Chương 14



Chương 14: Chữa cho thần hi

“Lý Hạo, cám ơn cậu.”

“Lý Hạo đến rồi à?”

Nhìn thấy Lý Hạo, nhiều sinh viên trong lớp đều hướng về phía Lý Hạo với ánh mắt sùng bái và cảm kích, nhiệt tình chào hỏi

Từ trước đến giờ Lý Hạo chưa từng được đối xử tốt thế này, lại khiến cậu có chút không hiểu đầu cua tai nheo

“Lý Hạo, chuyện đó ..

lần trước toa thuốc cậu kê cho tớ rất hiệu quả, tớ cảm thấy đỡ hơn nhiều rồi.”

Cho đến khi bạn nữ mà lần trước được Lý Hạo chẩn đoán kinh nguyệt không đều đỏ mặt nói cảm ơn thì Lý Hạo mới hiểu ra

Xem ra các bạn học nhiệt tình với cậu như vậy chắc hẳn đều là các bạn học đã được cậu chẩn đoán lần trước, sau khi trở về đều làm theo đề nghị của Lý Hạo, bây giờ tình trạng cơ3thể đã cải thiện không ít, nên mới có vẻ cảm kích như bây giờ.

Ánh mắt Lý Hạo nhìn lướt qua lớp học, đa số bạn học trong lớp đều nhìn Lý Hạo với ánh mắt sùng bái, nhưng cậu lại không hề nhìn thấy bóng dáng Thần Hi

Ánh mắt Tố Linh bắt gặp tầm nhìn của Lý Hạo, cô liền nhanh chóng cúi đầu

Lý Hạo cũng âm thầm thở dài

Đêm đó Tô Linh báo cho bọn Trương Côn đi cứu cậu, hành động đó làm cho nỗi căm giận của cậu đối với cô cũng không còn sâu sắc nữa

Cô gái này vốn dĩ không hề xấu xa, chỉ là hai người có duyên mà không phận, cũng không cách nào quay về quá khứ nữa

“Thần Hi đến rồi!” “Nhanh xem kìa, Thần Hi đến rồi!”

Ngay lúc Lý Hạo đang cảm khái, trên giảng đường bỗng xôn1xao bàn luận

Lý Hạo quay đầu lại, vừa lúc nhìn thấy Thần Hi đang thong thả bước từng bước một về phía giảng đường

Một người thích mặc váy như Thần Hi vào một ngày nóng bức như hôm nay lại mặc một chiếc quần jeans dài, kín đáo bọc chặt đôi chân của mình

Tuy chiếc quần jeans bó sát này phác họa những đường cong khiến cô càng thêm hấp dẫn, nhưng Lý Hạo lại biết, một người không thích bị trói buộc như Thần Hi sở dĩ sẽ mặc như thế không phải vì muốn đổi phong cách, mà là muốn che đi vết thương trên chân mình.

Nhìn dáng đi khập khiễng của Thần Hi, trong lòng Lý Hạo khẽ xót xa, không kiếm được bước về phía trước đón cô

“Đi với tôi.”

Lý Hạo nắm lấy bàn tay mềm mại của Thần Hi, đón lấy ánh mắt8thoáng nét hoang mang của cô rồi đưa cô ra ngoài.

Nhìn bóng dáng Lý Hạo và Thần Hi rời đi, các sinh viên trên giảng đường đều yên lặng

Sau đó một đám sinh viên nam cùng lúc ngửa mặt lên trời than khổ

“Trời ạ! Nữ thần vừa mới đến sao lại rơi vào tay người khác rồi?” “Lý Hạo cũng quá mạnh mẽ đi chứ? Thần Hi lạnh lùng thế, vậy mà cậu ta dám nắm tay cô ấy!”

“Aaaaaaa! Đúng là không hợp lẽ thường mà!” Đám sinh viên nam ốm đầu tan vỡ, nhưng lại không có cách gì.

“Thật ra nếu nhắc đến thì lớp chúng ta thì dường như cũng chỉ có Lý Hạo mới xứng với Thần Hi.” Một sinh viên nữ bỗng nhẹ nhàng lên tiếng.

Lớp học lập tức lần nữa yên tĩnh lại

Nhưng sinh viên nam vừa mới kêu gào thê thảm dừng9lại ngẫm nghĩ, cũng đều không thể không thừa nhận, nếu nói trong lớp họ người nào có khả năng ở bên cạnh Thần Hi thì ngoài Lý Hạo ra, chỉ e thật sự chẳng còn ai nữa.

“Kìa? Cái gì vỡ rồi?”

Hoàng Ninh bỗng nghiêng đầu qua, nhìn Lâm Vĩ đang nằm bò trên bàn, cười quái dị hỏi.

“Là tôi.” Lâm Vĩ bĩu môi, thở dài, bộ dạng như sắp đến đến nơi, nói, “Là trái tim thiếu niên yếu đuối..

của tôi đấy.”

“Sắp lên lớp rồi, cậu muốn đưa tôi đi đâu?” Tay Thần Hi bị Lý Hạo nắm chặt, nghe tiếng chuông báo sắp vào lớp từ phòng giáo vụ bên kia vang lên, không nhịn được thắc mắc hỏi

“Chỗ không có người là được rồi.”

Lý Hạo nói chẳng để tâm, lại khiến gương mặt thanh tú của Thần Hi càng đỏ hơn

Chỉ có một nam một7nữ thôi mà Lý Hạo lại nói muốn đưa cô đến nơi không có người, câu này thật dễ khiến người ta liên tưởng nhiều chuyện!

Trong khuôn viên trường y Hoa Hạ có một ngọn núi nhỏ, quang cảnh trên núi tĩnh lặng mà đẹp đẽ, còn có một mái đình ngồi nghỉ mát, chính là nơi cực kỳ thích hợp cho các cặp đôi quấn quít hẹn hò vào buổi tối

Bây giờ là buổi sáng, nơi này lại cực kỳ yên tĩnh, ngoài tiếng chim chóc hót lảnh lót thì chỉ còn hai người Lý Hạo và Thần Hi

“Cậu đưa tôi đến nơi này làm gì?”

Thần Hi thấy tim mình bỗng đập rất nhanh, giọng nói lại nhỏ như tiếng mũi kêu.

“Thần Hi, đây là thuốc Ngưng Chân Lộ gia truyền nhà tôi, có thể giúp nhanh chóng khép miệng vết thương

Hơn nữa sau này chắc chắn sẽ không để lại sẹo!” Bộ dạng Lý Hạo như làm ảo thuật từ trong túi móc ra chiếc bình sứ nhỏ đựng Ngưng Chân Lộ, nghiêm túc giới thiệu với cô: “Tin tôi đi, chỉ cần dùng loại thuốc Ngưng Chân Lộ này bôi lên vết thương, Thần Hi, vết thương do dao trên chân cậu có thể khép lại ngay lập tức!”

Thần Hi ngẩn ra kinh ngạc nhìn Lý Hạo, sau đó không nhịn được nhẹ nhàng phục cười nói, “Lý Hạo, cậu biết bộ dạng bây giờ của cậu rất giống những tên rao bán sản phẩm chăm sóc sức khỏe lừa đảo không?”

“Ha ha ha...”

Lý Hạo cũng bị Thần Hi chọc cười

Cậu hơi ngượng ngùng gãi đầu, chợt nghiêm mặt nói, “Nhưng mà Thần Hi, tôi thật sự không lừa cậu, loại thuốc Ngưng Chân Lộ này thật sự có thể chữa lành vết thương trên chân cậu.” “Tôi tin cậu.”

Thần Hi gật đầu, đôi mắt trong suốt.

Thật ra, với tư cách là thiên tài từ nhỏ đã lớn lên trong gia đình Trung y mà nói, điều Thần Hi không nên làm nhất là mù quáng tin tưởng và sử dụng dược phẩm.

Nhưng khi người nói những lời này là Lý Hạo thì não bộ cố lại giống như không hoạt động đã lựa chọn tin tưởng vô điều kiện

“Thuốc này sử dụng thế nào?” Thần Hi nhận chiếc lọ sứ trong tay Lý Hạo, đưa lên trước mũi ngửi một chút, vô cùng hứng thú hỏi

“Bôi trực tiếp lên miệng vết thương là được.”

Lý Hạo trả lời

“Ừm.”

Thần Hi gật đầu, ngồi xuống trong mái đình, đưa tay bắt đầu xắn quần jeans lên

Tối hôm đó bị dao của tên tóc vàng quẹt bị thương bắp chân, sau khi cô xắn quần jeans lên, trên bắp chân vốn trắng muốt như ngà voi bỗng lộ ra vết thương đỏ sẫm đáng sợ.

“Suyt...”

Chất liệu thô cứng của quần jeans ma sát vào vết thương, lập tức khiến Thần Hi đau đến mức rít sâu một hơi

Lý Hạo mở lọ Ngưng Chân Lộ ra, đổ ra một ít thuốc trong lòng bàn tay, dịu dàng bôi lên vết thương trên bắp chân của Thần Hi

Vì vết thương từ dao của Thần Hi nghiêm trọng hơn nhiều so với vết thương xây xát ban sáng của Tả Phi Phi, nên Lý Hạo cũng bởi nhiều thuốc lên chân Thần Hi hơn.

“Cảm giác thế nào?”

Lý Hạo vừa xoa bóp chỗ vết thương của Thần Hi vừa hỏi.

“Mát mát lành lạnh, rất dễ chịu.”

Thần Hi kinh ngạc nhìn vết thương trên chân mình, trong cảm giác mát lạnh dễ chịu truyền đến một cảm giác tê dại khó mà diễn tả thành lời

Cô có thể rõ ràng cảm nhận được, miệng vết thương của mình đang khép miệng lại bằng tốc độ thần tốc như kỳ tích!

Dưới ánh mắt quan sát chăm chú của Lý Hạo và Thần Hi, 10 phút sau, một lớp vảy nâu nâu từ trên bắp chân của Thần Hi rớt xuống, mà vết thương vô cùng đáng sợ vốn ở trên chân cô lại hoàn toàn biến mất.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status