Vua mua sắm tam giới

Chương 18



Chương 18: Tham tiền và mê gái

“Vậy thì tốt.”

Lý Hạo gật đầu

“Sao? Chúng ta hợp tác chứ?”

Lời đã nói ra, Tả Phi Phi mong đợi nhìn Lý Hạo: “Cậu ra giá đi, bán phương pháp điều chế Ngưng Chân Lộ cho chúng tôi.”

Lý Hạo cau mày, nhìn dáng vẻ có phần gấp gáp của Tả Phi Phi, khóe miệng khẽ nhếch lên, lắc đầu nói: “Không được, thứ này là tổ truyền nhà tôi, đánh chết tôi cũng không bán được!” Lời nói đùa càng khiến Tả Phi Phi sốt ruột, Lý Hạo biết trong lòng cô khao khát muốn có Ngưng Chân Lộ đến mức nào, bán phương pháp điều chế chỉ được một lần ư? Đó là cách giao dịch ngu ngốc nhất đấy!

Hơn nữa cậu cũng không có phương pháp điều chế, chẳng lẽ muốn cậu nhận tiền xong3sẽ nói với Tả Phi Phi rằng thứ này là sương sớm nhiễm hương tiện hoa trên tiên giới, nhân gian không làm ra được hay sao? Vậy chắc chắc cậu sẽ bị cô nàng này đuổi chém khắp phố phường mất..

“Trong thẻ này có một trăm vạn.”

Tả Phi Phi lấy một chiếc thẻ trong túi bên cạnh mình ra, đặt lên bàn, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm Lý Hạo, hỏi đến cùng: “Cân nhắc đi chứ?”

“Thực sự là không được.”

Lý Hạo mím môi, rời tầm mắt khỏi chiếc thẻ, kiên quyết lắc đầu.

“Vậy thì chúng ta đổi cách hợp tác khác.”

Tả Phi Phi lấy lại thẻ, nói: “Cậu cung cấp kỹ thuật, chúng tôi giúp cậu đóng gói, tuyên truyền và nắm bắt thị trường tiêu thụ

Lợi nhuận thu được cuối cùng chúng1ta sẽ chia bốn sáu, cậu bốn chúng tôi sáu, thành ý như thế là nhiều rồi đúng không?” “Việc này..

cậu cũng biết đấy, mấy thứ như phương pháp điều chế gia truyền, tôi thực sự rất khó xử.” Lý Hạo lắc đầu, vẻ mặt vẫn đầy lúng túng như cũ.

“Chia năm năm!”

Tả Phi Phi cau mày, thấy Lý Hạo không đồng ý, nhượng bộ thêm lần nữa

“Chẹp chẹp, hoa khôi Tả à, thứ này quan trọng như của quý của tôi, đâu thể tùy tiện đưa cho cậu được.”

Lý Hạo mang vẻ mặt đau thương, vẫn kiên định như trước

“Xéo đi, ai thèm của quý của cậu?” Tả Phi Phi liếc nhìn nửa dưới Lý Hạo, mặt đỏ bừng, nghiến mạnh chiếc răng nanh đáng yêu, tức giận mắng mỏ

Nhìn vẻ mặt hơi nguy hiểm8của Tả Phi Phi, Lý Hạo tức khắc cảm thấy cơn ớn lạnh lan giữa hai chân

Ông giời ơi, nếu răng nanh ngoạm một phát vào của quý của mình, thì phỏng chừng cậu có thể xuyên thẳng về cổ đại làm thái giám mất thôi!

“Chia sáu bốn, cho cậu sau phần, đây là giới hạn cuối cùng của tôi!”

Bầu không khí dừng lại trong mấy giây vi diệu, Tả Phi Phi hít sâu một hơi, cầm cà phê trên bàn nhấp một ngụm, sau đó gằn từng chữ.

“Thành giao.” Lúc này, Lý Hạo mỉm cười gật đầu, trực tiếp đồng ý!

“Hả?”

Thấy Lý Hạo dứt khoát như vậy, Tả Phi Phi hơi ngẩn ra, hơi nghi ngờ hỏi lại: “Đó không phải là đồ gia truyền nhà cậu ư? Sao cậu đột nhiên trở nên dứt9khoát thế?” “Bất cứ vẻ kiên định hay do dự nào, thực ra đều chỉ vì sức uy hiếp hoặc dụ dỗ chưa đủ mà thôi.”

Lý Hạo chia tay, mỉm cười nói: “Tôi sáu cậu bốn, phân chia như thế vẫn nằm trong phạm vi bên cậu có thể chấp nhận, lại thỏa mãn được cách chia hoa hồng lý tưởng của tôi, vậy thì tôi còn lý do gì để từ chối chứ?” “Nói vậy, lúc trước cậu bảo bài thuốc gia truyền, của quý các thứ cũng chỉ là văn vở để tăng giá thôi đúng không?”

Đôi mắt hạnh của Tả Phi Phi lần nữa nheo lại, nụ cười trên mặt thoáng chút mùi nguy hiểm, nghiến răng nói: “Lý Hạo, cậu đúng là tên hèn hạ từ đầu đến chân.” “Ha ha, như7nhau, như nhau thôi.” Lý Hạo không hề tức giận, cười to: “Ban đầu cậu chọn nơi này, hẳn là sẽ đoán được, nếu tôi đến một mình chắc chắn sẽ bị chặn ở cửa

Nhưng cậu cố ý không đón tôi cùng đi, mà đợi tôi gọi điện thoại cho cậu xong mới bảo người đưa tối lên

Cậu làm như vậy, chẳng qua là muốn phủ đầu, áp đảo khí thể của tôi trước, để tôi biết được thân phận cao quý của cậu

Đồng thời còn tiện thể ban ơn cho tôi, để tôi mang lòng cảm kích vì đã giải vây giúp.“.

“Nhưng sau khi đi vào, cậu thấy tôi không bộp chộp như dự đoán của mình

Thế là cậu bèn là chuyện hợp tác đi, định mặc kệ tôi, mài mòn sự kiên nhẫn của tôi, đây cũng là giở thủ đoạn.”

Lý Hạo nhìn gương mặt tuyệt đẹp của Tả Phi Phi, mỉm cười nói: “Hoa khôi Tạ ơi, nếu nói về mánh khóe, cậu dùng nhiều hơn tôi đấy nhé!”

“Đáng ghét, bị cậu nhìn thấu hết rồi.”

Nghe Lý Hạo nói xong, Tả Phi Phi lẳng lơ quét mắt nhìn cậu một cái, bị vạch trần cũng không hề xấu hổ.

Đây là thủ đoạn tất yếu trong lần đầu tiên hợp tác với người khác của các nhà kinh doanh chuyên nghiệp

Cô dùng cũng không tính là quá đáng, bị vạch trần cũng chẳng có gì phải mất mặt

“Nói cứ như người ta mưu mô lắm không bằng

Nhưng cuối cùng khi bàn đến lợi ích, không phải vẫn bị cậu chiếm mất phần nhiều đó sao?” Tả Phi Phi đưa tay phải nghịch tóc mình, hờn dỗi một câu, nhưng trong lòng lại cảm thấy anh chàng đẹp trai trước mặt ngày càng vừa mắt

Anh chàng này không những công phu quyền cước lợi hại hơn mình, chỉ số thông minh lại còn cao, đàn ông thượng hạng như thế, đúng là khá hiểm!

“Biết rõ bị tối chiếm món hời, mà cậu vẫn đồng ý hợp tác, xem ra chúng ta đúng là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.”

Lý Hạo nhếch khóe môi thành một nụ cười tự tin, nói.

“Đi chết đi, cậu mới là trâu ấy!”

Tả Phi Phi chun mũi, như cười như không nhìn Lý Hạo: “Cô tối lúc trước từng nói, có hai loại đàn ông có thể yên tâm hợp tác, một là tham tiền, hai là mê gái.” “Bởi vì dù là đơn thuần kiếm tiền vì yêu tiền, hay là kiếm tiền để làm vui lòng mỹ nhân, hai loại người này đều sẽ dốc hết sức lực để tạo ra lợi ích trong công việc

Họ không cần cậu đốc thúc cũng sẽ tận tâm tận lực hoàn thành các hạng mục chỉ tiêu, hợp tác với người như vậy sẽ bớt lo đi nhiều.” Dùng một chút, cô thu ánh mắt lại, nụ cười càng thêm quyến rũ, nói tiếp: “Hơn nữa khi cậu biết dục vọng của một người là gì, đương nhiên cũng sẽ có cách để khống chế họ

Cho nên chỉ cần thủ đoạn hợp lý, càng không cần lo hai loại người đó sẽ phản bội.”

“Lúc trước cậu ra sức tranh thủ chia hoa hồng, chứng tỏ cậu là một người rất yêu tiền

Với cả, vừa rồi trong lúc chúng ta ăn cơm nói chuyện, cậu nhìn ngực tôi tổng cộng tám lần, còn liếc đùi tôi mười ba lần, càng chứng tỏ cậu là một tên mê gái.”

Tả Phi Phi cười ngọt ngào nói tiếp: “Cậu vừa tham tiền, vừa mê gái, đương nhiên là đối tác phù hợp nhất của người đẹp rồi.”

Con gái đôi khi kỳ quặc như vậy đấy, rõ ràng là mang nghĩa xấu, nhưng các nàng có thể nói hệt như đang khen bạn

Khiển người ta vốn phải tức giận lại không làm sao mà nổi nóng được

“Cậu nói vậy cũng không phải không có lý.”

Lý Hạo gật đầu như thật, nói tiếp: “Nhưng đối tác của tôi ơi, tôi phải bổ sung một chút.”

“Đa số người tham tiền chỉ cần thấy tiền là sáng mắt, mà tôi chỉ yêu tiền tôi nên có; còn đa số mê gái vừa thấy gái đẹp là nổi lòng tham, mà tôi lại chỉ có hứng thú với gái đẹp cực phẩm như cậu thôi.” Nói xong, cậu lại ngẩng đầu lên, trắng trợn nhìn thẳng vào khe ngực hấp dẫn của Tả Phi Phi, nói: “Bởi vậy, coi như tôi cũng là một tên tham tiền có liêm sỉ và một tên mê gái có phẩm chất.” “Nếu không phải không đánh lại cậu, bản cô nương thật sự muốn móc mắt cậu ra.” Tả Phi Phi lại nghiến răng lần nữa hung dữ trừng Lý Hạo

Song, tuy ngoài miệng nói vậy, nhưng cũng chỉ có bản thân cô biết, đối với ánh mắt tràn đầy tính xâm lược của Lý Hạo, cô lại không kiềm chế được sự hồi hộp, ngay cả thân thể mềm mại dưới lớp váy cũng hơi nóng lên...

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status