Vua mua sắm tam giới

Chương 29



Chương 29: Cậu cũng không giỏi đỡ bóng cho lắm

Ít nhất cho đến giờ, Lã Hạ Hầu cũng cho là vậy.

“Có phải Lý Hạo hơi khinh địch rồi không? Chơi ba trận nếu thua một trận coi như thua luôn? Tự ép mình đến đường cùng à?”

“Đúng vậy, ba trận thắng hai không phải tốt hơn sao?”

“Hồi hộp quá, kích thích vãi! Tim tao sắp bắn lên cổ rồi!”

Không ít sinh viên Học viện y Hoa Hạ đến xem đều hồi hộp sau khi nghe thấy những lời đó.

Họ đều biết Lý Hạo chạy rất tốt, nhưng hai môn bóng đá và bóng rổ, với thân thể yếu ớt của Lý Hạo so với những sinh viên Anh quốc cao to này, nhìn qua thực sự không có ưu thế gì đáng nói.

“Tôi tin cậu ấy sẽ ổn3thôi, trước giờ Lý Hạo chưa từng khiến chúng ta thất vọng.”

Một bóng dáng thướt tha xuất hiện, không biết Thần Hi đã đến bãi tập từ bao giờ. Cô trời sinh đoan trang, mặc dù không trang điểm cũng bừng lên vẻ tao nhã vô song khiến người ta kinh ngạc.

Hai đại mỹ nữ trong khoa Trung y của Học viện y Hoa Hạ đều đến nơi này, nhất thời khiến bầu không khí trong sân thể dục càng nóng thêm.

Người đẹp, đặc biệt lại là người đẹp đẳng cấp nghiêng nước nghiêng thành thế này, xưa nay đều là chất xúc tác khiến người ta điên cuồng.

“Được! Trận đầu tiên là thi đấu bóng đá!”

Lã Hạ Hầu lạnh lùng nói.

Thấy thêm một người đẹp nữa đến cổ2vũ cho Lý Hạo, ngọn lửa đố kỵ cháy bùng trong lòng cậu ta, chỉ hận không thể lập tức cho bạn học của mình đánh bại Lý Hạo, dẫm nát cậu dưới chân!

“Được thôi.”

Lý Hạo gật đầu, một bạn học ở bên cạnh đưa một quả bóng đến.

“Nào, luật chơi rất đơn giản, hai người các cậu, một sút bóng, một bắt bóng, so bàn thắng, mỗi người đá năm lần, ai đá vào nhiều hơn người đó thắng.”

Lã Hạ Hầu ước lượng quả bóng trong tay, nói: “Nếu hòa nhau thì cứ tiếp tục thi đấu, cho đến khi phân thắng bại mới thôi.”

“Không thành vấn đề.”

Lý Hạo gật đầu, sau đó chủ động đi về phía cầu môn, nói tiếp: “Từ xa đến là khách, để1các bạn nước Anh tấn công trước đi, coi như thể hiện phong độ lễ nghi nước lớn của Hoa Hạ chúng ta.”

“Mày, đồ kém cỏi!”

Một sinh viên trao đổi nước Anh có kiểu tóc rất ngầu bước ra, hoạt động gân cốt, giơ ngón tay cái về phía Lý Hạo, sau đó cả bàn tay bỗng lật lại, hướng ngón tay cái xuống dưới, hiển nhiên cực kỳ coi thường cậu.

Lý Hạo ngậm miệng không nói gì, ánh mắt càng thêm lạnh lùng.

“Nick, cố lên!”

Lã Hạ Hầu so nắm đấm đứng sau, lớn tiếng cổ vũ tên kia vào sân đấu.

“Hey!”

Nick đặt bóữnguống, lùi về sau vài bước, cơ thể hơi nghiêng về phía trước, đầu gối hơi cong, lộ ra bắp đùi ẩn chứa sức bật cực1lớn!

“Vù!”

Nick đột nhiên cử động, cả người lao lên như báo săn!

“…”

Không ít sinh viên vây xem đều hít vào một hơi khí lạnh theo bản năng. Sức bật của Nick cực kỳ lớn, lực của cú sút này tuyệt đối không thể khinh thường!

Nhưng ngay khi Nick gần sút vào quả bóng, chân của cậu ta lại bất chợt nhấc lên phía trước, cả người hơi nhảy lên, trượt qua quả bóng, nhưng lại không hề thực sự đá ra.

Thì ra chỉ là hư chiêu mà thôi!

“Làm nóng người, tiếp theo mới thật sự bắt đầu này!”

Nick cười một tiếng đùa cợt, lần thứ hai lùi về phía sau mấy bước rồi xông tới.

“Bang!”

Cú sút như trái phá, hiển nhiên ngày thường Nick đã luyện tập sút bóng1rất nhiều. Quả bóng vừa đá ra, lập tức hóa thành một vệt trắng lờ mờ dưới chân cậu ta, bắn về phía bên trái cầu môn!

Ngoài kinh nghiệm, thực ra thủ môn phòng thủ sút phạt còn phải trông cậy rất nhiều vào vận may, phải đánh cuộc xem người sút sẽ sút vào bên nào.

Nhưng một giây trước khi Nick sút bóng, cơ thể Lý Hạo vẫn không có bất kỳ động tác nào, cứ thế lẳng lặng nhìn Nick, giống như người giữ khung thành không phải là cậu.

“Vút!”

Quả bóng từ cú sút của Nick lao nhanh về phía cầu môn. Trong lúc chỉ mành treo chuông, Lý Hạo đột nhiên bước một bước về bên trái, tay trái giơ lên, một tay vững vàng bắt được quả bóng đang lao tới với tốc độ cao!

“Ôi! Ngầu quá!”

“Trời ơi, Lý Hạo lợi hại quá, cho điểm tuyệt đối!”

Động tác một tay bắt bóng này của Lý Hạo, trong nháy mắt lại đưa đến cho cậu một nhóm fan lớn trong trường. Đám sinh viên Hoa Hạ lúc trước còn lo lắng cho cậu, hiện giờ nhất thời đều thở ra một hơi dài nhẹ nhõm.

“Tao không tin.”

Vẻ đùa cợt trên mặt Nick nháy mắt biến thành xấu hổ, sau đó lại chuyển sang tức giận. Cậu ta lẩm bẩm một câu khinh thường, rồi lần thứ hai dồn sức, chọn tấn công bên trái cầu môn như cũ.

“Nhanh quên quá!”

Lý Hạo dựng mày kiếm, quát một tiếng. Khi bóng một lần nữa đến gần cầu môn, cậu vững vàng đưa tay ra, một tay bắt trọn cú sút của Nick!

“Tiếp!”

Nick gầm lên một tiếng, lần này giả vờ muốn tiếp tục tấn công cầu môn bên trái, nhưng lúc thực sự sút, lại đá về bên phải cầu môn!

Nhưng chút mánh khóe ấy của cậu ta đâu thể lừa được Lý Hạo. Lý Hạo chắp tay bước lên, chân nhanh như gió, dễ dàng chặn được cú sút thứ ba của Nick!

“Cậu còn hai cơ hội, nắm chặt vào.”

Lý Hạo ném bóng trong tay lại cho Nick, thản nhiên nói.

“Mày ngông cuồng vừa thôi!”

Nick dùng tiếng Anh điên cuồng hét lên một câu, một lần nữa giơ chân. Lần này quả bóng bay theo độ cong cực lớn, vẽ một đường vòng cung duyên dáng giữa không trung, treo vào góc chết phía bên trái cầu môn!

Người hơi hiểu về bóng đá đều biết, cú sút treo bóng như thế rất khó bắt được!

Nhưng Lý Hạo lại thả người nhảy lên, khéo léo xoay người trên không trung như một chú diều hâu, thực hiện một cú ngả người móc bóng, chuẩn xác đá quả bóng Nick sút quay về!

“Đẹp quá!”

Tả Phi Phi và Thần Hi cùng mừng rỡ hô lên thành tiếng, sau đó hai đóa hoa trong Học viện y liếc mắt nhìn nhau, lại đồng thời đưa mắt về phía Lý Hạo trong sân, phảng phất quẹt ra một tia lửa.

“Quả cuối cùng.”

Lý Hạo nhìn Nick căng thẳng đến mức túa mồ hôi đầy đầu, mỉm cười nói.

Lúc này, Nick đã hoàn toàn luống cuống, so với bộ dạng phách lối tự tin ban đầu thì cứ như hai người khác hẳn nhau.

“Bộp!”

Nick lại một lần nữa sút bay bóng trước mặt, quả bóng da bay vút lên không trung, hướng về phía bên trái cầu môn.

“Bỏ cuộc rồi à?”

Tả Phi Phi nở nụ cười, nhưng ngay sau đó nụ cười của cô bỗng cứng lại bên khóe miệng.

Bởi vì bóng vốn bay về phía bên trái cầu môn, giữa không trung đột nhiên lại đổi hướng, ngoặt sang bên phải!

“Cú sút trái chuối!”

Sở dĩ gọi như vậy, là bởi vì quỹ đạo của quả bóng vòng một hình cung giữa không trung, uốn lượn hệt như trái chuối, nên được đặt tên như thế.

Quả cuối cùng, Nick ở trong tình thế bắt buộc!

“Xong rồi!”

“Nguy hiểm!”

Các sinh viên vây xem xung quanh cũng toát mồ hôi thay Lý Hạo. Ngay cả siêu sao bóng đá nổi tiếng cũng chưa chắc lần nào cũng thực hiện được cú sút ấy. Quả này của Nick, trình độ không kém gì cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp!

“Phá lưới đi!”

Nick hét ầm lên, ánh mắt dán dính vào Lý Hạo đứng trước cầu môn.

Thế nhưng, sự thật một lần nữa cho Nick một cái tát vô hình. Tốc độ di chuyển của Lý Hạo quả thực nhanh kinh người, trước khi quả bóng da vượt qua vạch trắng cầu môn, không thể cậu lại có thể chạy ngược từ bên trái sang bên phải, đẩy bóng ra ngoài một cách rất hiểm!

“Không thể nào!”

Nick choáng váng cả người, ôm đầu kêu lên một tiếng, quả thực sắp bắt đầu hoài nghi về cuộc sống!

Cú sút trái chuối của mình mà cũng bị bắt được ư?

Sao có thể cơ chứ?

“Đợi lát nữa hẵng suy sụp, cậu sút năm quả, tôi còn chưa sút quả nào đâu!”

Lý Hạo ôm bóng đi tới, đẩy Nick còn đang ngơ ngác về phía cầu môn.

“Cậu ta không đá vào quả nào cả, nói cách khác, chỉ cần tôi vào một quả, tôi sẽ thắng môn bóng đá đúng không?”

Lý Hạo ước lượng bóng trong tay, hỏi Lã Hạ Hầu đang tái xanh mặt bên cạnh.

“Cậu cứ vào đi rồi tính!”

Lã Hạ Hầu tức giận hừ một tiếng.

“Vậy cậu nhìn cho kỹ.”

Lý Hạo cười khẽ một tiếng, sau đó chẳng thấy cậu chạy đà gì cả, cứ thế đứng trước quả bóng, hời hợt đá quả bóng đi!

Ánh mắt Nick lại sáng lên, bởi vì cú sút này của Lý Hạo đi thẳng, hoàn toàn chẳng có kỹ xảo gì đáng nói, cậu ta rất tự tin có thể cản được bóng!

Nếu Lý Hạo chỉ có trình độ như thế, thì cậu ta chắc chắn có thể chặn được tất cả bóng của Lý Hạo. Nếu thế, cậu ta vẫn không tính là thua!

“Bốp!”

Nhưng một khắc sau, Nick lại bắt đầu nghi ngờ ngược lại.

Không sai, cậu ta quả thực bắt được chính xác bóng của Lý Hạo, nhưng trong nháy mắt hai tay cậu ta lại mất đi cảm giác, sau đó cảm thấy hai chân mình rời khỏi mặt đất, cả người như đang bay lên!

Trên thực tế, không phải hình như, mà cả người cậu ta quả thực đã bị quả bóng hất bay!

Cơ thể Nick đập mạnh vào lưới phía sau cầu môn, sau đó mềm nhũn trượt xuống, bàn tay đã sớm tê dại cũng không ôm nổi bóng. Quả bóng từ trong ngực cậu ta lăn xuống đất, vững vàng rơi vào trong cầu môn.

Cú sút trái phá!

Vào rồi!

“Yeah!”

Một tiếng hoan hô bỗng dưng vang lên trong đám người đang ngây ngẩn, phá vỡ không gian im ắng như nước tù.

“Trâu bò vãi!”

“Muôn năm!”

“Lý Hạo có phải là người không vậy? Hay Nick là diễn viên? Cú sút của cậu ta có thể hất bay người thật à?”

“Khó tin quá đi mất!”

Các sinh viên vây xem xung quanh như bùng nổ!

Mọi người đều nhìn Lý Hạo đầy tôn sùng, tâm trạng kích động hiện rõ trên mặt!

Lúc đầu đối thủ tấn công, cậu chặn liên tiếp năm quả, khiến đối thủ thua trắng!

Sau đó đến lượt cậu sút, một cú trực tiếp mạnh như kỳ tích, phá nát tuyến phòng thủ của Nick!

Tuy Lý Hạo có thể không biết treo bóng vào góc chết, càng không đá được cú sút trái chuối hoành tráng cổ quái.

Nhưng cậu dùng cách đơn giản nhất, thô bạo nhất để nghiền nát đối thủ!

Một cú sút vào mang đầy vẻ đẹp của sức mạnh, không lòe loẹt sặc sỡ, chỉ một cú sút giản dị tự nhiên như thế mà thôi.

Nhưng thực ra bàn thắng nghiền nát thủ môn đối diện như thế, mới là sảng khoái nhất!

Ngay cả hai cô gái bình thường chẳng hề hứng thú chút nào với bóng đá như Tả Phi Phi và Thần Hi lúc này cũng kích động đỏ bừng mặt mũi, nhảy lên hoan hô cùng các sinh viên xung quanh!

Lý Hạo đi vào trong cầu môn, đỡ Nick vẫn còn ngơ ngác nằm dưới đất lên, rất phong độ phủi cỏ dại trên người cậu ta đi, sau đó phát biểu một câu như thật.

“Cậu cũng không giỏi đỡ bóng cho lắm...”

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status