Vua mua sắm tam giới

Chương 5



Chương 5: Nổi tiếng

“Hạo Tử, cậu đừng đùa, Lưu lão quỷ vẫn còn đó kìa, cậu công khai nói dối thế không ổn đâu.” Trương Côn cũng không hiểu sao Lý Hạo lại gan lì thế, còn tự đứng dậy nữa chứ

Nhưng dù có đánh chết họ cũng không tin Lý Hạo có thể đọc thuộc bài vè Thang Đầu Ca

Mấy người họ đều là bạn cùng phòng, ngày ngày càng ăn cùng ngủ, họ còn không biết khả năng của Lý Hạo thể nào hay sao? Ngay cả Lưu Tranh cũng bất ngờ vì hành động của Lý Hạo, trình độ Lý Hạo tới đâu ông cũng có đôi phần ấn tượng, luôn xếp top giữa ở lớp

Đến cả học sinh giỏi của lớp như Tô Linh cũng không thể đọc thuộc bài vè Thang Đầu Ca, cậu ta sao có3thể chứ? Lưu Tranh rất nghi ngờ việc này

“Lý Hạo, không phải em nói đùa cho vui đó chứ?”

Lưu Tranh nhìn Lý Hạo chăm chăm, sầm mặt nói: “Nói bậy làm màu thể này không phải thói quen tốt đâu nhé!”

“Ha ha, không hề gì! Ta thấy thằng nhóc này thế mà có phần hăng hái can đảm phết!”

Ông cụ Thần Dục nhìn vẻ tự tin tuyệt đối của Lý Hạo, đôi mắt mờ đục của ông chợt lóe sáng, gật đầu cười nói: “Vậy em thử đọc tiếp đoạn vừa rồi xem sao!” “Được!”.

Lý Hạo vội gật đầu, đáp: “Quế chi thang: quế chi thang trì thái dương phong, thược dược cam thảo chương tảo đồng, quế ma tương hợp danh các bán, thái dương như ngược thử vi công!”

“Đại thanh long thang...” “Tiểu thanh long thang...”

“Cát căn1thang...”

“Thăng mà cát căn thang...” “Cửu vị khương hoạt thang...”

Lý Hạo không chút lo âu, mỉm cười tự tin đọc lưu loát cả bài vè Thang Đầu Ca, từng lời từng chữ đanh thép trôi chảy như súng liên thanh, không chê vào đâu được.

Vẻ mặt của Thần Hi, Lưu Lão quỷ và Ông cụ Thần Dục đứng trên bục giảng chuyển từ bình tĩnh tới kinh ngạc theo tiếng ngâm của Lý Hạo

Đặc biệt là Thần Hi, vẻ lạnh lùng băng giá dưới đáy mắt đã tan ra, cô nhìn Lý Hạo bằng ánh mắt hứng thú.

Bản thân Thần Hi biết rõ, ngay từ thuở nhỏ mới học Trung y cô đã đọc thuộc làu bài vè Thang Đầu Ca này rồi, nhưng vì cô sinh ra ở gia đình Trung y truyền thống như nhà họ Thần8nên mới có nền móng vững chắc

Dù bài vè Thang Đầu Ca không khó hiểu, khó đọc nhưng nếu muốn đọc thuộc lòng cả bài cũng phải có đôi phần tài năng, chính Thần Hi cũng tự tin cho rằng đám sinh viên này không ai có năng lực đọc hết bài

Nhưng giờ tên Lý Hạo này lại nằm ngoài dự kiến của cô.

“Vậy mới thú vị chứ...”

Thần Hi nhếch môi cười quyến rũ, vẻ hứng thú trong mắt khi nhìn Lý Hạo càng sâu thêm

Lý Hạo đọc rất trôi chảy, cậu đọc hết bài vè Thang Đầu Ca rồi lại đọc đến phương thuốc “Công Lý Thiên”

“Ôi trời ơi! Lý Hạo đọc được thật kìa!”

Bấy giờ rất nhiều sinh viên đã lên mạng tìm bài vè Thang Đầu Ca, so sánh với lời đọc của Lý Hạo, cả9bọn ngạc nhiên phát hiện những lời Lý Hạo vừa đọc chính xác tuyệt đối, một chữ cũng không sai! “Lạ thế chứ, mình không nằm mơ đấy chứ?” Lâm Vĩnhìn Lý Hạo như nhìn quái vật, bấm mạnh vào đùi Trương Côn khiến cậu chàng đau suýt hét lên, mãi mới phồng miệng nói: “Mẹ nhà cậu! Không phải mơ đâu! Hạo Tử không hề nói dối!”

Dần dần, ánh mắt coi thường của các bạn học nhìn Lý Hạo đã chuyển thành khâm phục, Lý Hạo đọc từ phần của Tô Linh tới phần 18 của “Thuốc từ côn trùng”, tổng cộng đã đọc khoảng hơn hai trăm phương thuốc rồi đấy! Không ít bạn nữ cảm động ửng hồng đôi mắt, nhìn Lý Hạo như nhìn chúa cứu thế, chính nhờ sự xuất hiện của cậu, nếu7không các cô gái đã không tránh khỏi việc bị Lưu lão quỷ phạt chạy vòng quanh sân vận động mất rồi!

Đôi mắt Tô Linh trợn tròn hoảng sợ, trước đây khi yêu Lý Hạo, cô ta không hề biết cậu còn có một mặt thế này, vẻ tươi cười đầy tự tin đó, từng lời ngâm để lộ đầy tài hoa này, đủ để khiến các cô gái đang độ thanh xuân mê đắm!

“Hừ!”

Vương Doãn trừng mắt nhìn Lý Hạo khoe mẽ, hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt quạu cọ vô cùng khó coi

Từ bé tới giờ, Vương Doãn đi tới đâu cũng là tiêu điểm, đã bao giờ bị người khác cướp ánh hào quang như này? Nhưng nghĩ lại, nếu không phải hắn tự nhiên đáp lời Thần Hi thì cũng sẽ không khiến Thần Hi ra câu đố cho mọi người, đương nhiên Lý Hạo cũng sẽ không có cơ hội khoe khoang.

Nói đi nói lại, tình huống này đúng là do một tay Vương Doãn tạo ra giúp Lý Hạo!

“Bảo Xích Đan!”

Lý Hạo hít sâu một hơi, nói tiếp: “Bảo xích đan trung ba đậu sương, chu sa thân khúc đảm tính thường, tiểu nhân cấp mạn kinh phong phát, mỗi phục tam hoàn tự bất phương!” Không tới nửa tiếng đồng hồ, Lý Hạo đã đọc vanh vách, trôi chảy hết cả bài vè Thang Đầu Ca.

Tốc độ thế này, nhiều người cầm cả bài vè sắc thuốc lên đọc cũng không nhanh, không lưu loát được như cậu

“Tinh hoa Cơ sở Trung y này của y tiên Biển Thước đúng là uyên thâm, 500 điểm Nguyện lực hương hỏa này đúng là không phí tý nào!” Đọc xong bài vè Thang Đầu Ca, Lý Hạo vẫn đắm chìm trong những điều uyên thâm trong đầu mình, dù y tiên Biển Thước đã gửi nền móng tinh túy của y học vào đầu cậu, nhưng những nền móng này, với nghề y hiện nay mà nói, ngay là nhiều thầy thuốc Trung y làm nhiều năm trong nghề cũng không hiểu biết bằng Lý Hạo.

“Bốp! Bốp! Bốp! Bốp!” Phòng học yên tĩnh bỗng vang lên những tiếng vỗ tay giòn giã, ông Ông cụ Thần Dục nhìn Lý Hạo một cách hài lòng, là người vỗ tay đầu tiên.

“Lý Hạo trâu bò quá đó!” “Lý Hạo, cậu dám giấu tài à!”

“Muôn năm! Không phải ra sân vận động chạy phạt nữa rồi! Lý Hạo muôn năm!” Từ người đi đầu là ông cụ Thần, cả phòng học ngập tràn tiếng hoan hô và vỗ tay, ánh mắt nồng cháy của mọi người hướng về Lý Hạo, giờ phút này cậu đúng là hạc giữa bầy gà, nhận mọi sự sùng bái của mọi người hệt như một vị để vương xưa.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status